Miêu Nghị cũng cảm thấy hình như hắn đã nhìn ra manh mối gì rồi, ở một bên giữ im lặng, không có làm phiền mạch suy nghĩ của Bát Giới.
Bát Giới nhìn đi nhìn lại, bỗng nhiên kinh hoảng “a” lên một tiếng, một ngón tay hư điểm chỉ kinh văn văn tự, một đường điểm tới, dường như đang kiểm kê số chữ của kinh văn.
Sau khi kiểm kê xong, Bát Giới rõ ràng có chút sững sờ, ngón tay kiểm kê ra số chữ kia ngưng tụ trong không trung, dường như có chút thất thần chưa tỉnh lại.
Miêu Nghị đợi một lát, cuối cùng vẫn không còn kiên nhẫn, hỏi:
- Thế nào rồi?
Bát Giới không trả lời hắn, ngược lại đưa ra một ngón tay, điểm tới đống kinh văn đang lộn xộn bừa bãi trên cửa chính, đầu tiên điểm đến một chữ “Nam”, không có phản ứng gì hắn lại dùng lực bấm một chút, chỉ thấy chữ “Nam” đó kêu răng rắc một tiếng lâm vào trong cửa lớn.
Bát Giới quay đầu nhìn Miêu Nghị, hai người quay mặt nhìn nhau.
Yết hầu của Bát Giới rung động, nuốt một ոgụm nước bọt, có chút bất an hỏi:
- Đại ca, là thế này đúng không?
Miêu Nghị liếc mắt nhìn hắn, nói:
- Đệ hỏi ta ư? Ta biết hỏi ai?
Bát Giới cười khan nói:
- Được rồi! Vậy đệ tiếp tục thử xem, làm sai rồi thì triệt để phá hỏng cửa luôn, cũng đừng trách đệ.
Miêu Nghị bĩu môi tỏ ý bảo hắn tiếp tục, nói:
- Đệ cứ thử đi, dù sao chúng ta cũng không mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418413/chuong-2984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.