Ủy khuất đều là tự nàng, không ai có thể cảm động lây.
Ít nhất Bát Giới và Miêu Nghị cũng không có cách cảm động lây với Ngọc La Sát. Bát Giới lòng mang ý xấu với Ngọc La Sát, mà Miêu Nghị chỉ muốn diệt trừ cho thống khoái.
Mặc kệ hai người xuất phát từ mục đích gì, hoặc chuẩn bị dùng thủ đoạn gì, tóm lại chủ ý của hai người đàn ông này là muốn khi dễ cô gái này. Cũng chỉ là có thể thừa dịp nữ nhân này rơi vào thung lũng của sự yếu đuối, nhất thời có thể khi dễ thì cứ khi dễ thôi, nếu không còn chưa biết ai khi dễ ai đâu.
Mà Ngọc La Sát từ cường thế cực độ chuyển thành liều mạng ngạnh kháng, xong lại đến tình trạng triệt để buông lỏng thể xác và tinh thần, lại đến bây giờ suy nghĩ sai lầm chỉ có mặc người ta chém giết. Tâm tính biến hóa cực kỳ lớn, chẳng khác gì nội tâm bị bóc từng lớp, từng lớp để lộ ra hết bên ngoài. Nàng bày ra tư thái con cừu non ký thác hy vọng cực lớn lên người Bát Giới, kết quả một cái tát của Bát Giới thật sự mang nàng thành trò đùa, đau đớn đến nội tâm nhức nhối.
Bao nhiêu năm nàng đã không khóc rồi, tối này đột nhiên nàng cảm thấy như mình trở về năm đó, khi mà nàng vô lực không nơi nương tựa. Lúc ấy khóc một trận, khi lau khô nước mắt rồi từ đó về sau nàng trở thành người kiên cường đối mặt với hết thảy khó khăn gian khổ, rốt cuộc cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418343/chuong-2949.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.