Miêu Nghị cầm lấy bọc quần áo mở ra, không sai, đúng thật là một bộ tăng bào màu xanh xỏ vào như Bát Giới. Đều đã như vậy rồi còn chú ý gì nữa, cứ mang vậy cũng được. Ra khỏi đình rồi hắn vẫn không quên dặn dò một phen.
- Cẩn thận một chút, nữ nhân này rất nhiều tâm nhãn.
- Đã biết, đã biết, ta nhìn chằm chằm là được, đi đi.
Bát Giới vui tươi hớn hở xua xua tay.
Đã có Bát Giới trông coi Miêu Nghị cũng yên tâm hơn không ít, dọc theo bờ hồ đi về phía xa rồi mới cởi quần áo xuống nước tắm.
Bát Giới cầm lấy ống trúc chậm rãi rót rượu vào miệng. Sau khi đã xác nhận Miêu Nghị không còn biết gì về tình huống bên này nữa mới buông ống trúc xuống, lại lấy ra một bộ quần áo khác bước ra khỏi đi đi đến ven hồ.
Ngọc La Sát đang ngồi xổm ven hồ rửa sạch mấy món ăn dân dã cũng vừa lúc quay đầu nhìn lại.
Bát Giới đặt bộ quần áo xuống bên cạnh nàng, mỉm cười nói:
- Không có y phục của phụ nữ, đều là tăng bào mà bần tăng mặc thôi, khá sạch đấy, nếu không chê thì đi tắm rồi thay đi.
Ngọc La Sát gật nhẹ đâu, rửa sạch con cá cuối cùng, định đặt bảo kiếm vào trong thùng gỗ thì Bát Giới lại vừa cười vừa nói:
- Thức ăn để ta nướng, ngươi đi tắm đi. Thuận tay còn xách thùng gỗ đi.
Ngọc La Sát ngồi xổm cạnh hồ quay đầu nhìn hắn, lại nhìn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418339/chuong-2947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.