Chương trước
Chương sau
Sau khi hai người sải bước cùng nhau thì Khấu Tranh lại chủ động quan tâm thăm hỏi. Miêu Nghị ngoài mặt cũng biết ngụy tạo, khách khí trả lời:

- Khá tốt.

Khấu Tranh lại nói:

- Nghe nói còn chưa tìm được địa điểm để xây dựng phủ đô thống?

Miêu Nghị nghe vậy lại đáp:

- Trước khi đến, phía bên Nguyệt Hành Cung đã chịu nhả ra rồi, lần này đến thuận tiện muốn bẩm báo với Thiên Tẫn Cung, đợi lệnh đồng ý của thiên đình.

- Ồ!

Khấu Tranh có vẻ hơi kinh ngạc.

- Nguyệt Hành Cung đồng ý?

- Đúng vậy.

Miêu Nghị gật nhẹ đầu.

- Vậy là tốt rồi.

Khấu Tranh khẽ vuốt cằm. Trong nội tâm không khỏi chửi thầm, những nguồn tin tức của Khấu gia vậy mà cũng không hề nghe phong phanh gì về chuyện này.

Hai người hàn huyên một lúc lại nói đến chuyện yến hội. Khấu Tranh cố ý quan tâm nói:

- Ngươi tới ly cung, trường hợp này khá là lúng túng, Thiên Tẫn Cung có sắp xếp cho chỗ ngồi không? Nếu không thì hay là lúc tham gia yến hội, ngươi trở về ngồi chung vui một chỗ với người nhà đi, lúc này đứng có đi gây chuyện, nếu không sẽ không có ai cho ngươi thêm cơ hội đâu. Lần trước là ngươi quá trùng hợp thôi.

- Vâng.

Miêu Nghị khách khí đáp ứng. Sau đó Khấu Tranh gọi Khấu Miễn đến, để cho Khấu Miễn lúc quay lại yến hội chiếu cố Miêu Nghị. Tất nhiên Khấu Miễn cười cười đáp ứng. Vì sao không giao việc này cho lão nhị Khấu Cần trong lòng mọi người đều biết rõ. Kỳ năm khảo hạch năm đó, vì Miêu Nghị dùng quan hệ làm Khấu Văn Hoàng mất đi tư cách ra vào Tam Bản Đường, Khấu Cần vẫn luôn canh cánh trong lòng.

Khi tiếng chuông ly cung vang lên, cả Khấu gia từ trên xuống dưới tập trung đầy đủ cùng xuất phát. Lúc đến gần cửa cung, đã có các đại thần khác cùng dẫn gia quyến đi vào, nhao nhao hành lễ trình lên bệ hạ ở cửa.

Miêu Nghị cũng không ngoại lệ, bất quá từ lúc bắt đầu hành lễ tiến vào Ly Cung, Miêu Nghị cảm thấy như có như không những ánh mắt nhìn hắn thoáng qua cho đến nhìn chăm chú.

Hắn đi theo phía sau Khấu gia tiến cung, trước lúc yến hội bắt đầu Khấu Tranh đã tách ra khỏi Khấu gia, chỉ có đại thần của triều đình mới có thể đại diện tiến vào trong buổi tiệc chính.

Lúc chuẩn bị ngồi vào vị trí, thì hắn ta còn lui tới dặn dò lẫn nhau. Miêu Nghị đứng đó một mình không ai để ý đến, cũng không ai trêu chọc hắn. Từng đó năm, mọi người không muốn lại lâm vào vết xe đổ như yến thọ năm ấy, để buổi yến hội bị sứt mẻ. Không ai đáp lời hắn, thậm chí nhìn thấy hắn đi tới đều chủ động tránh đi. Không cho hắn cơ hội bới móc, hiện trại trong nội bộ Tứ Quân không ổn định, không phải không được mà nói, không ai tình nguyện lúc này lại chuốc thêm rắc rối.

Miêu nghị hết nhìn đông lại nhìn tây, trong lúc ấy lại vô tình nhìn thấy một con Kim Sắc Cự Long nằm ngang trên đại điện. Không biết đây chỉ là ảo giác của hắn hay không mà hắn lại cảm thấy giống như con Cự Long kia đang giương mắt nhìn mình.

Không bao lâu thì có tiên nga tiến đến tìm hắn, là người Thiên Tẫn Cung phái đến, hỏi hắn đã có chỗ ngồi hay chưa, nếu không Thiên Tẫn Cung sẽ sắp xếp cho hắn một chỗ ở bên Hạ Hầu gia.

Hiển nhiên Thiên Tẫn Cung cũng đã dự đoán được sẽ xuất hiện tình huống lúng túng, điều này làm Miêu Nghị có chút ngoài ý muốn. Lúc này còn có thể nghĩ đến hắn, hắn cảm nhận được mình rất được Thiên Hậu Hạ Hầu Thừa Vũ coi trọng. Trên thực tế, dàn giáo xây dựng phủ đô thống U Minh, các báo cáo yêu cầu hắn trình lên Thiên Tẫn Cung đại đa số đều đã được thông qua rồi, hắn cũng cảm nhận được Thiên Hậu Hạ Hầu Thừa Vũ rất ủng hộ hắn, thiên tử chào đời, Nguyệt Hành Cung lại chủ động tìm đến cửa nói với hắn sẽ cho xây dựng phủ ở trong cảnh nội Nguyệt Hành Cung, điều này hắn cũng cảm nhận được là mượn ánh hào qua của thiên tử.

Đủ loại dấu hiệu để chứng minh lời Dương Khánh nói không sai. Tuy rằng tình cảnh của Thiên Hậu lúng túng, bên ngoài cung không có thực quyền, nhưng dù sao thân phận và địa vị của Thiên Hậu bày ra đó, có được sự ủng hộ của Thiên Hậu tất nhiên rất quan trọng. Tìm đến chỉ lấy đào, báo cáo chỉ lấy lý, Miêu Nghị biết mình đã có được sự ủng hộ toàn lực của Thiên Hậu, nếu không hai người chẳng quen chẳng biết, Thiên Hậu cũng không thèm để ý mà hồi đáp yêu cầu thỉnh lên của hắn. Nhất là sau khi Thiên Hậu hạ sinh thiên tử, địa vị kia càng thêm vững chắc rồi.

Sau khi Miêu Nghị nói rằng mình ngồi chung một chỗ với người Khấu gia rồi thì tiên nga mới gật đầu rời đi, trước khi rời đi còn truyền âm để lại một lời dặn dò cho Miêu Nghị:

- Sau buổi yến hội, Đô thông đại nhân chớ vội rời đi, Thiên Hậu nương nương muốn triệu kiến.

- Vâng.

Miêu Nghị truyền âm hồi đáp. Một màn này làm không ít người chú ý đến, mặc dù không biết bọn hắn đang nói chuyện gì.

Tiếng chuông lại lần nữa vang lên, khách khứa đến dự đều nhao nhao ngồi vào vị trí. Người chủ trì cao giọng nói với bên dưới, các loại lễ nghi phiền phức tất nhiên không đề cập đến.

Sau đó trong yến tiệc, gia quyến các đại thần lui tới mời rượu nhau. Miêu Nhị hầu như chỉ ngồi đây không hề nhúc nhích, cơ bản cũng không có ai đến chào hỏi hắn. Khấu Miễn ngẫu nhiên sẽ lại nâng chén giải tỏa phần nào sự lúng túng của hắn. Lại còn có Khấu Ngọc, suốt ngày nhàn nhã không tham gia việc chính sự cùng trượng phu Thăng Mộ

Tuyết sẽ thỉnh thoảng cùng Miêu Nghị nâng chén, nét tươi cười cũng khá là chân thành.

Đối với Thăng Mộ Tuyết, Miêu Nghị cũng đã từng quen biết đấy. Biết rõ người này luôn thích làm việc thiện, bên ngoài cũng sẽ không đắc tội với ai hoặc là đụng đến cái tiếng con rể Khấu gia. Ở trong Khấu gia cũng không chia bè phái, không kết thù với ai, lúc gặp phiền phức sẽ chủ động lùi lại nhường bước. Là một người hiền lành, hắn đối với Miêu Nghị vô cùng bình thường, cũng không ai nói gì hắn.

Sau khi tiệc rượu kết thúc, mọi người nhao nhao đứng dậy định rời đi muốn dạo ngự viên một vòng. Thấy Miêu Nghị không có ý định rời đi, Thăng Mộ Tuyết mới gọi:

- Lão tứ, cùng đi đi.

Nguyên nhân gọi hắn là lão tứ vốn là do Khấu gia có ba đứa con gái, Vân Tri Thu là nghĩa nữ hiển nhiên được xếp vào hàng thứ tư, đây là cách xưng hô của anh em đồng hao với nhau. Miêu Nghị chỉ vào trong nội viên, mấp máy môi truyền âm báo cho hắn biết:

- Trên người còn mệnh lệnh.

Thăng Mộ Tuyết cũng nhìn sang, trong mắt hiện lên một ý vị thâm thường, lại quay đầu nói với Miêu nghị:

- Vậy được, trước khi về U Minh ghé phủ ta ngồi một chút, ngươi còn chưa ghé phủ ta, đến cửa chào hỏi thôi cũng tốt.

Miêu Nghị gật đầu cười nói:

- Được.

Thăng Mộ Tuyết chính nhi bát kinh nói:

- Vậy cứ định thế đi, ta ở phủ đợi ngươi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.