Hạ Hầu Lệnh lắc đầu, thở dài nói:
- Cần ứng đối sao?
Thừa Vũ cao hứng cũng tốt, mất hứng cũng được, hận Hạ Hầu gia cũng tốt, không hận Hạ Hầu gia cũng được, chỗ mấu chốt ở chúng ta thực lực bản thân Hạ Hầu gia có đủ hay không, chỉ cần tự thân vượt qua thử thách, nàng có hận Hạ Hầu gia thì có thể thế nào, có thể thay đổi gì sao? Thanh chủ cũng không cải biến được sự thật, làm sao nàng có thể thay đổi? Chỉ cần chúng ta tự thân vượt qua thử thách, bất kể là bây giờ hay là tương lai nàng cũng phải dựa vào Hạ Hầu gia, vẫn là nữ nhi của Hạ Hầu gia, cũng vẫn phải sợ hãi Hạ Hầu gia, hài nhi trong bụng nàng sau khi ra ngoài cũng cần tranh thủ ủng hộ của Hạ Hầu gia, đây mới là chân tướng cuối cùng, những thứ khác hận hay không hận đều là biểu tượng, người hận Hạ Hầu gia còn thiếu sao? Người nóng lòng muốn trừ khử Hạ Hầu gia cho thống khoái còn thiếu sao? Không cần để ý đến nàng. Ngươi đấy, chuyện có gì quan trọng đâu mà cũng gấp gáp như vậy?
Hạ Hầu Lệnh nói:
- Nhi tử chẳng qua là thống hận loại người ăn cây táo, rào cây sung, không sợ phía ngoài gió to sóng lớn, chỉ sợ trong hang ổ của mình tự loạn, mới nhất thời nóng giận.
- Chỉ sợ trong hang ổ của mình tự loạn, nói rất hay!
Hạ Hầu Thác quay đầu lại, cho Hạ Hầu Lệnh một ánh mắt ý vị sâu xa, tiếp tục đi về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418219/chuong-2887.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.