Thanh Nguyệt xoay người trịnh trọng nói:
- Đại nhân có thể đẩy ra ván bài ở thọ yến của Phiên Vân Phúc Vũ, là người thông minh, chẳng lẽ còn không nhìn ra dụng ý của bọn hắn hay sao? Có thể kéo chúng ta về có thể vãn hồi mặt mũi, kéo không được cử động lần này cũng có thể ly gián quan hệ giữa đại nhân và chúng ta, đây là cử chỉ một mũi tên bắn hai con chim của bọn họ, lý do làm cho chúng ta bất hòa, hi vọng có thể mượn tay đại nhân áp chế hai người chúng ta, làm chúng ta đã đến bên này cũng không cách nào ra mặt, sau khi mâu thuẫn kịch liệt còn có thể khiến chúng ta làm ra chuyện bất lợi đối với đại nhân. Ta chỉ nói đến thế, hi vọng đại nhân có thể nghe hiểu, nếu như đại nhân thật lòng có ngăn cách, không ngại nói thẳng, chúng ta đi là được.
Miêu Nghị cười ha hả nói:
- Ta chỉ nói giỡn với các ngươi mà thôi, hà cớ xem là thật, ta há có thể không nhìn ra mưu đồ của bọn họ, bày ra chuyện không có ta đồng ý, các ngươi cũng đi không được, không tới tìm ta, nhưng tìm các ngươi, nói rõ là mưu đồ bất chính.
Long Tín liếc xéo nói:
- Cũng không thể nói như vậy, bên phía Quảng Thiên Vương sai người tiện thể nhắn, nói nữ nhi Quảng Mị Nhi của Quảng Thiên Vương và đại nhân là bạn tốt, chỉ cần ta đồng ý, bên kia sẽ kêu Quảng Mị Nhi đích thân đến nói chuyện với đại nhân, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418212/chuong-2884.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.