Tào Mãn kinh ngạc lần nữa, giọng điều kỳ lạ hỏi:
- Sao có thể như thế chứ, tin tức này có sai sót gì không?
Thất Tuyệt:
- Chắc có lẽ là không sai đâu, lão nô đã hỏi thăm nhiều lần rồi, thám tử đưa tin ngay tại hiện trường, thuận lại từng câu từng chữ trong văn bia đó. Hơn nữa văn bia này vừa xuất hiện, dường như những người ngoài kia đã huyên náo rất lớn, tựa hồ không ai ngờ được Ngưu Hữu Đức mời chào những người nay.
Tào Mãn á khẩu không biết nói thế nào, hắn buông chén trà nhỏ trong tay rồi đứng lên, chắp tay sau lưng đi tới đi lui:
- Cái thằng này lại làm cái quỷ gì thế, cho dù tuyển người mười vạn người mà không phải quân tinh nhuệ thì có ích lợi gì chứ? Đông Phương Liệt đã đích thân mang người đến, nếu hắn dám thua ván cược lần này, e rằng Đông Phương Liệt chính là người đầu tiên không tha cho hắn, mà chỗ của Thanh Chủ thì...
Tào Mãn vừa nói đến đây thì ngưng bặt, hắn bước nhanh đến gần cửa sổ, vươn tay đẩy cánh cửa ra, trông về phía Tổng Trấn Phủ, hắn vỗ vài song cửa, giọng điệu ảo não:
- Đã công khai thế này mà ta lại còn hồ đồ, đúng là gặp quỷ rồi, tại sao một việc rõ ràng như vậy mà ta không nghĩ ra từ sớm!
Thất Tuyệt kinh ngạc, tiến lên phía trước hỏi:
- Ông chủ, vì sao vậy?
- Ha ha...
Tào Mãn lắc đầu cười khổ:
- Thua! Đây chính là một lối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418150/chuong-2855.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.