Miêu Nghị nhún nhún vai, nói như không thành vấn đề:
- Đại ca quá lo lắng rồi, ta sợ cái gì chứ? Ta cần phải sợ hãi sao? Nhược điểm của ta rơi trên tay bọn họ, còn không phải nhược điểm của bọn họ rơi trên tay ta sao? Ra tay đối phó Doanh gia không phải chuyện nhỏ, cầm cái này uy hiếp ta hoàn toàn vô dụng. Ta không nộp ra địa điểm bảo tàng thì thế nào? Ta chính là không nộp ra, La Sát Môn có thể làm gì ta? Có bối cảnh của Khấu gia, La Sát Môn ngoài sáng không dám đụng đến ta, trong bóng tối dám ra tay với ta sao? Ta là rận nhiều không sợ ngứa, nhiều người trong bóng tối đối phó ta, ta quan tâm nhiều La Sát Môn sao?
Khấu Tranh trên mặt co giật, tên này còn chơi trò vô lại, bất quá nói đi nói lại thì đúng là như vậy!
Chuyện này tạm thời gác qua một bên, hỏi tiếp:
- La Sát Môn có bao nhiêu người đi U Tuyền giúp ngươi làm việc này?
Miêu Nghị đáp:
– Ta không biết, ta có biết hay không cũng không quan trọng, ta chỉ cần tánh mạng của Doanh Dương, những thứ khác ta mặc kệ! Chúng ta chỉ ước hẹn địa điểm xong việc gặp mặt giao hàng, ở trên một cái tinh cầu phía ngoài U Tuyền!
Khấu Tranh hỏi:
- Ngươi không thấy tình hình lúc bọn họ giao chiến? Không thấy bọn họ có bao nhiêu người ư?
Miêu Nghị đáp:
– Ta hoàn toàn không đi vào U Tuyền, làm sao có thể thấy được? Ta chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2418024/chuong-2792.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.