Kim Mạn đáp:
- Mới vừa hỏi qua rồi, không có gì dị thường, chỉ có điều người tiếp ứng Thánh Vương, tên là Tần Quán, sau khi sự việc xảy ra hắn đã gặp nạn rồi.
- Gặp nạn rồi sao?
Dương Khánh vội hỏi:
- Là gặp nạn sau khi chuyện xảy ra, hay là sau khi trở về Thanh Sơn lâu thì gặp nạn?
Kim Mạn đáp:
- Sau khi chuyện xảy ra Tần Quán không trở về Thanh Sơn lâu.
Dương Khánh hỏi tiếp:
- Tân Quán đó có tu vi gì?
Kim Mạn đáp:
- Kim Liên thất phẩm Dương Khánh nghe vậy vô lực cúi đầu, khẽ thở dài một tiếng:
- Tín Nghĩa các cũng đã phát hiện giữa Thánh Vương và Lục đạo có quan hệ.
Kim Mạn kinh ngạc hoi:
- Làm sao thấy được? Lúc đó an bài rất thận trọng mà.
Dương Khánh hỏi ngược lại:
- Ngươi dám nói Thanh Sơn lâu dưới mí mắt của Tín Nghĩa đã nhiều năm như vậy, Tín Nghĩa các có thể không biết lai lịch của Thanh Sơn lâu hay sao?
Kim Mạn im lặng, muốn nói lại thôi một hồi, cuối cùng vẫn trầm ngâm đáp:
- Sự tình đến trình độ này, không dối gạt Đại chấp sự thật ra Tín Nghĩa các và Lục đạo một mực âm thầm có liên hệ, họ biết lai lịch của Thanh Sơn lâu là việc không tránh khỏi rồi. Chuyện này mong rằng Đại chấp sự không được khuếch tán tin tức ra bên ngoài, nếu không để cho người bên dưới biết rồi, ông cũng biết đó. Lục đạo bị vây nơi này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417846/chuong-2704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.