- Ngưu Nhị, ngươi gây ra động tĩnh lớn như vậy, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Sau Ngự viên yên, vừa về tới “Vân hiên” không còn người ngoài. Vân Tri Thu lập tức tóm lấy Miêu Nghị hỏi cho tới coi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Miêu Nghị cười khổ, móc ra Băng Hỏa Chi Tâm, cảm thán nói:
- Ta chỉ là muốn xem thử một chút, không ngờ rằng con thải phượng đó lại mất khống chế tâm tình như vậy…
Rồi kể lại qua loa đại khái tình huống lúc đó.
- Ngươi cũng thật là, thể nào giống như con nít ba tuổi muốn làm gì là làm liền vậy.
Vân Tri Thu liếc mắt, nhưng mà giây lát lại lâm vào trầm ngâm:
- Có thể khiến cho con thải phượng đó tâm tình mất khống chế như thế, xem ra cái Băng Hỏa Chi Tâm này cí ý nghĩa không bình thường đối với Phượng tộc a.
Miêu Nghị nhìn hạt châu trong tay, khẽ gật đầu:
- Ta cũng vậy như vậy, đáng tiếc Long Phượng hai tộc bị giam giữ tại Thiên Đình quá lâu, tà khí lâu không tiêu hóa công đức tích góp từng tí một sớm đã mất đi năng lực biến hóa thành người và miệng nói được tiếng người. Mà chúng ta lại nghe không hiểu tiếng long ngâm và phượng ngừ, cộng thêm không tìm được cơ hội gặp mặt đơn độc, không có cách nào trao đổi, cũng không biết rõ trạng huống, cũng chỉ có chờ đến lúc có cơ hội nhìn có thể nghĩ biện pháp trao đổi một chút hay không.
Vân Tri Thu cũng yên lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417829/chuong-2695.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.