Con người của Vân Tri Thu đột nhiên rụt lại, ngẩng đầu nhìn Miêu Nghị kinh ngạc nói:
- Bạch chủ!
- Bạch chủ!
Miêu Nghị gật đầu khẽ thở dài tiếng, lại nhìn lên bầu trời nỉ non:
- Lão Bạch, Bạch chủ... Lão Bạch, là ngươi sao? Nếu đúng là ngươi, vì sao phải làm cho sự tình trở nên phức tạp như vậy?
- Lão Bạch sao?
Vân Tri Thu nghe tiêng nỉ non thử hỏi:
- Huynh hoài nghi hai người bọn họ là cùng một người phải không?
Miêu Nghị thở dài ảm đạm:
- Không biết.
Vân Tri Thu lại ngạc nhiên hỏi:
- Lão Bạch đó có thật sự dễ nhìn như huynh nói không?
Miêu Nghị cười khổ.
- Ít nhất trước mắt mà thôi, ta vẫn chưa từng thấy nam nhân nào dễ nhìn như vậy. Cơ trí tiêu sái, tư thái phiêu dật tiêu dao không ai bằng, khí chất có một không hai, ta cũng không có biện pháp đi hình dung. Cho dù để cho yêu hồ ngàn mặt đi giả mạo hắn, đoán chừng thay đổi thế nào cũng thay đổi không ra phần khí chất đó của hắn, không có cách nào bắt chước. Mà tướng mạo quả thực là nghịch thiên rồi. Nói hắn phong hoa tuyệt đại đúng thật là một chút cũng không quá, chân chính là tuyệt đại tao nhà! Ta rất khó tưởng tượng một người xem ra không tranh chấp với đời như vậy, sao lại là Bạch chủ làm cho Thanh chủ và Phật chủ đều kiêng kỵ. Thật rất khó tưởng tượng người có loại khí chất đó như hắn lại chính là người tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417820/chuong-2690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.