Nghĩ phải nghĩ trái, Miêu Nghị cũng nghĩ không thông người tàng bảo lần này muốn làm cái quỷ gì, thật sự là quá mức khác với trước kia, nhưng người tàng bảo làm như vậy tất nhiên có nguyên do gì đó, chứ đến trình độ này mà còn đùa bỡn với người tầm bảo thì không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Nghĩ đến đó, hai mắt Miêu Nghị cụp xuống, Thiên Nhãn ở mi tâm lần nữa mở ra, quang hoa rực rỡ lượn lờ lần nữa phụt ra, trực tiếp thuận theo mạch nước ngầm mà nhìn lên thượng du.
Thiên Nhãn mục quang một đường quan sát chung quanh dòng sông, đồng thời nhanh chóng lần dọc về phương xa, đến cuối cùng tự bản thân Miêu Nghị cũng không biết nhìn bao xa, dù sao thì cũng rất xa, càng xa dòng nước càng chậm, dần dần xuất hiện một lượng lớn nhánh sông để đổ nước vào. Miêu Nghị không biết truy tầm theo chi lưu nào, nhìn hoa cả mắt. Kiên trì chọn tùy tiện một nhánh sông mà truy tầm, kết quả phát hiện tận cùng là phía dưới địa tầng lớp thấm nước mặt xuống.
Tìm thêm mấy nhánh sông nữa để tra xét, tận cùng cũng đều tương tự như vậy, chính là loại nước mặt ngấm xuống đất tích thiểu thành đa, hội tụ thành mạch nước ngầm này.
Mà chi nhánh sông trên thượng du cũng thật sự quá nhiều, muốn tra xét từng cái một để hiểu rõ thì xem ra bản thân Miêu Nghị sẽ mệt chết, cho dù tu vi đến cảnh giới Thải Liên cũng không chịu nổi chuyện sử dụng Thiên Nhãn không ngừng.
Cuối cùng, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417784/chuong-2671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.