Nhưng mà bay lên bay xuống, tìm tới tìm lui, mảnh đất này thật sự là bị một chưởng kia vỗ quá mức bằng phẳng rồi, quả thực tạo thành một chỗ bình nguyên, không có bất kỳ vật tham chiếu đột xuất nào, làm cho Miêu Nghị không thể không hoài nghi là có khi nào mình và Vân Tri Thu lĩnh ngộ sai lầm đối với câu nói “Trong Nam Vô Di Thương kia mà tìm lộn địa phương rồi không.
Thế nhưng hắn lại đích thực nghĩ không ra câu nói kia có cách giải thích nào khác. Mà chiếu kinh nghiệm tầm bảo trong dĩ vãng mà xét, thì người tàng bảo chẳng qua là thiết trí tinh diệu, gợi ý đối với vật tham chiếu mục tiêu lại không chơi cái trò lừa gì quá mức cao thâm, không có cử chỉ quá mức tối nghĩa khó hiểu để cho người ta suy nghĩ nát óc.
Có phán đoán này xong, lại không thể không kiên trì cách hiểu trước đó, tiếp tục tìm tòi ở khối địa phương này.
Nhưng đày đọa tới đày đọa lui, vẫn tìm không được “Trong định nghĩa ở chỗ nào, dưới sự bất đắc di, Miêu Nghị không thể không sử dụng một số biện pháp chậm chạp và ngu, thi pháp thanh trừ bụi đất tích tụ lớn diện tích trên mặt đất, muốn nhìn một chút xem có phải trần ai tro bụi chôn giấu đầu mối gì đó hay không cái đó lại là thêm một đợt đọa đày.
Nhưng kết quả cuối cùng vẫn khiến cho hắn có chút thất vọng, vẫn như cũ không nhìn ra bất kỳ dấu hiệu tham chiếu nào.
Chẳng lẽ địa phương này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417780/chuong-2669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.