Tùy tùng của nàng vẫn còn đôi chút bận tâm. Vì thế có một người đứng ra chắp tay trước ngực nói:
- Cư sĩ, người nên để lại hai người bên cạnh đi?
Không phải bọn họ lo lắng cho an toàn của Phổ Lan Cư Sĩ, ở Cực Nhạc Giới này, không ai dám làm loạn trước mặt Phổ Lan Cư Sĩ đâu, ánh mắt của bọn họ dừng lại trên người Miêu Nghị một thoáng, giống như ám chỉ, bọn họ không quá yên tâm đối với Miêu Nghị.
Phổ Lan Cư Sĩ không thèm che che lấp lấp, nàng nói vô cùng thẳng thắn:
- Các ngươi suy nghĩ nhiều rồi, Ngưu Tổng Trấn là anh hùng đương thời, sẽ không làm những việc giống như phường đạo chích, cứ đi đi.
Một đám thiên nữ nhà Phật không tiện nói thêm điều gì nữa, cùng nhau chắp tay trước ngực lui xuống, cuối cùng bay lên trên không trung.
Miêu Nghị trông theo bóng người biến mất trên trời cao, tự mình giễu mình nói:
- Anh hùng một thời? Cư sĩ dường như đã quá đề cao Ngưu mỗ rồi. Ngưu mỗ không phải là dạng người chính nhân quân tử, người trong Thiên Đình ai ai cũng biết, không ít người mắng chửi ta, chẳng lẽ Cư Sĩ hoàn toàn không nghe nói qua dù chỉ một chút sao?
Ai ngờ Phổ Lan Cư Sĩ lại vô cùng kiên định nói:
- Miệng lưỡi thế nhân đều đang nói bừa, những lời đồn đại chưa chắc đã là chân tướng sự thật, chí ít là bần tăng vô cùng tin tưởng Tổng Trấn Đại Nhân.
- Ồ!
Miêu Nghị hơi kinh ngạc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417754/chuong-2657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.