Miêu Nghị im lặng, không ngờ một nữ nhân cao quý, đoan trang lại xinh đẹp như Kim Mạn mà cũng gân cổ lên tranh đoạt nữ nhân cho đám thủ hạ của mình, y hệt như một người đàn ông, triệt để hủy đi hình tượng của bản thân, thực sự nằm ngoài dự đoán của hắn.
Miêu Nghị tránh khỏi khỏi phải liếc mắt nhìn Dương Khánh đang vô cùng bình tĩnh, mọi chuyện hiển nhiên đều nằm trong dự đoán của Dương Khánh, sau khi than thở một lúc thì càng thêm tin tưởng Dương Khánh hơn.
Đám ngũ Thánh Vân Ngạo Thiên âm thầm trao đổi ánh mắt, bọn họ vẫn giữ được bình tĩnh.
- Thôi được rồi, việc này không nên tranh cãi quá mức ầm ĩ, chuyện phân phối ra sao thì để cho Dương Khánh chủ trì đi.
Miêu Nghị mở miệng nói một câu đàn áp mọi tranh cãi xuống dưới.
Đám người Lục Đạo cãi nhau đến đỏ mặt tía tai đều quay lại nhìn Dương Khánh, ánh mắt đã ôn hòa hơn nhiều, thậm chí còn có người chắp tay lấy lòng:
- Chuyện này phải phiền đến Đại Chấp Sự rồi.
Ánh mắt Kim Mạn nhìn về phía Miêu Nghị mang theo chờ mong, nàng cảm thấy Miêu Nghị sẽ không để Vô Lượng Đạo chịu thiệt đâu.
Miêu Nghị lấy ra sáu vòng tay trừ vật, lần lượt ném cho sáu vị Thánh Chủ:
- Đây là người của các ngươi ở bên ngoài mang tài nguyên tu luyện đến, nhưng ta cảm thấy hơi buồn bực, có câu nói rắn chết trăm năm vẫn còn độc. Lục Đạo đã xưng hùng thiên hạ năm đó, cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417713/chuong-2638.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.