Bởi vì, nàng đã thông suốt, từ nhỏ đến lớn, vì nàng, đại ca đã trả giá rất nhiều rồi, hành động hiện tại của hắn cũng chỉ muốn che chở nàng. Sự việc đã đi đến nước này, nếu đại ca thực sự không muốn, nàng sẽ không tạo thêm phiền muộn cho đại ca nữa, bản thân nàng nên chăm sóc đại ca nhiều hơn, dù sao nàng chẳng nên quá ích kỷ như vậy, đã có danh phận đường hoàng, có đủ tư cách chăm sóc đại ca không cần cố kỵ điều gì, có thể làm những gì mà đại ca mong muốn, nàng hi vọng sự cố gắng của mình sẽ giúp đại ca vui vẻ nhiều hơn.
Trên đỉnh núi Vô Lượng Thiên, Miêu Nghị cầm đầu một đám người đứng thăng tắp, phóng mắt xuống dưới chân núi nhìn biển người dày đặc.
Sau khi xác nhận lần lượt với những người phụ trách, Dương Khánh đi đến trước mặt Miêu Nghị chắp tay nói:
- Đại nhân, tất cả đều đã được chuẩn bị đâu ra đó, chúng ta xuất phát chưa?
Miêu Nghị giương cằm, mệnh lệnh:
- Lên đường thôi!
Dương Khánh xoay người, thi pháp khuếch đại tiếng quát:
- Tập hợp!
Biển người dày đặc dưới chân núi lập tức thưa dần, từng nhóm từng nhóm biến mất trong hư không, chưa đến một chốc lát, tám mươi triệu người giờ chỉ còn lại gần mười nghìn người đang bay trên trời. Mi tâm Miêu Nghị xuất hiện nhất phẩm Thái Liên, hắn lách mình lơ lửng trên không, tay áo đón gió bay lên phần phật, lộ ra vài chiếc vòng tay trừ vật, pháp lực tràn ngập giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417706/chuong-2635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.