- Tiểu muội lập gia đình, đại ca lại không đưa gả, có ai làm đại ca mà vậy không?
Văn Phương lên tiếng oán giận. Miêu Nghị hơi lúng túng nói:
- Xấu hổ quá, lúc đó ta thực sự có việc gấp không thể đi đâu được.
Khi đó hắn còn bị nhốt ở Hoang Cổ Tử Địa, hắn có muốn thoát ra cũng không được.
Ai ngờ Văn Phương lại phì cười ra tiếng:
- Muội nói giỡn đó. Đây là chuyện ba trăm năm trước.
Miêu Nghị hỏi lại một câu quan tâm thích hợp:
- La Binh đối xử tốt với ngươi chứ?
Văn Phương:
- Cuộc sống vẫn ổn, nhưng tính tình đàn ông thì không tránh được, hắn cũng có ý định nạp thiếp, nhưng dựa vào hào quang của đại ca, giúp tiểu muội đây cáo mượn oai hùm một chút, ba chồng mẹ chồng cũng kiên quyết không đồng ý La Bình nạp thiếp. Nói tóm lại, hắn đối xử với ta không tệ, năm đó tiểu muội không chọn lầm người mà. Còn chuyện hắn muốn đi ra ngoại tình bên ngoài, chỉ cần không xúc phạm vào giới hạn của ta, ta cũng có thể mắt nhắm mắt mở cho qua, dù sao ta có muốn quản cũng không quản được, hắn không trêu chọc người ta, nhưng rất nhiều con hồ ly tinh chủ động dán lên người hắn, phỏng chừng người đàn ông nào cũng không thể nhịn được, phải không hả đại ca?
Nàng nhìn thẳng vào tình hình thực tế mà nói, nhờ ý vào tầng quan hệ với Miêu Nghị, nên cuộc sống sau hôn nhân của Văn Phương không quá kém, La Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417704/chuong-2633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.