Tuyết Nhi đứng bên cạnh nhìn trò hay vừa diễn ra, bộ dáng phục tùng rũ mắt, làm như không nghe, không thấy bất kỳ điều gì, đột nhiên nghe thanh âm Vân Tri Thu bình thản cất lên:
- Đi, đưa Dương Khánh đến đây một chuyến.
Tuyết Nhi vâng lệnh rời đi, chốc lát sau đã mời Dương Khánh đến nơi.
Trước khi vào cửa, Dương Khánh nghiêng mắt nhìn thấy chén trà nhỏ nát vụn bên ngoài, hạ nhân đang dọn dẹp sạch sẽ.
- Phu nhân, không biết cho gọi ta đến đây có việc gì?
Vân Tri Thu đang ngồi ngay ngắn trên ghế chủ vị chậm rãi thưởng thức chén trà, vẻ mặt giống như không màng đến chuyện gì, nói:
- Đại nhân vừa đi một chuyến phong lưu khoái hoạt tại Túc Tinh Cung, ngươi thấy thế nào? Dương Khánh mơ hồ đoán được chén trà vỡ bên ngoài kia là đang nện ai, hắn cảm thấy hơi ê răng. Hắn làm sao nói được chuyện này thế nào? Vì thế hắn đã nói cho qua:
- Đại nhân là người hay nhớ tình cũ.
Vân Tri Thu giương mắt thoáng nhìn hắn, nói:
- Vừa về đến đây, đại nhân đã xin tha cho tiện nhân kia rồi, ngươi có biện pháp nào không?
Dương Khánh:
- Chắc hẳn phu nhân đã có chừng mực của riêng mình rồi.
Vân Tri Thu vỗ chén trả nhỏ lên bàn:
- Chỉ có một chút cô đơn lạnh lẽo đã không chịu nổi rồi sao? Dám dùng chút thủ đoạn này với ta, chừng nào mài nhẵn hết tâm tư quỷ quái kia, thì còn có thể bàn lại! Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417689/chuong-2626.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.