Cho dù đau thật đau, nhưng Miêu đại quan nhân không dám có một câu oán hận nào, hỏi nhỏ:
- Ta chỉ mới nói thế thôi, lão tam có đồng ý hay không mới là chuyện quan trọng chứ, làm gì ngươi giận dữ quá vậy? Nóng giận hại thân đó...
- Đùng!
Vân Tri Thu bỗng nhiên đập bàn, gầm lên một tiếng:
- Câm miệng!
Miêu Nghị giống như bị đánh trúng tim đen, không dám lên tiếng.
Vân Tri Thu nhắm mắt, dùng sức lắc đầu, cố gắng bình ổn lửa giận, chỉ vào Miêu Nghị cười lạnh, nói:
- Ngưu Nhị, ngươi nghe cho kỹ đây! Tính tình lão tam nhà các người thế nào, ta biết rất rõ, hơn nữa, ngươi cũng hiểu rõ giữa ta và nàng không hòa hợp, ta có thể đồng ý để nàng vào cửa, nhưng, một vài lời khó nghe cần nói trước, ta sẽ không tiếp tục nhường nhịn, sau khi vào nhà này, thiếp chính là thiếp, dám sĩ diện trước mặt ta thì đừng trách ta quăng mặt mũi nàng, đối xử với phòng khác thế nào thì nàng sẽ thế ấy, đến lúc đó ngươi đừng oán trách ta!
- Đó là việc nên làm, quốc có quốc pháp, gia có gia quy, quy củ trong nhà cũng cần phải giữ, bằng không gia đình sẽ xào xáo náo loạn, ta luôn đặt hết niềm tin vào ngươi ở những chuyện này, nhất định ngươi sẽ không cố ý khó xử nàng.
Miêu Nghị liên tục gật đầu, phun ra vài câu nịnh nọt, đồng thời cũng muốn đánh tiếng trước một câu, sau đó dò hỏi, giọng điệu yếu xìu.
- Ngươi đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417671/chuong-2618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.