Từ lúc nàng bắt đầu vào, căn bản là không để mắt đến Vân Tri Thu, Vân Tri Thu đối với việc này sớm đã thấy nhưng không thể trách, biết tiểu cô tử (em gái của chồng) này vẫn luôn nhìn mình không thuận mắt, luôn cảm thấy giống như nàng cướp mất nam nhân của cô ấy, coi như là sớm đã có tâm lý chuẩn bị rồi.
Thế nhưng tiểu cô từ này lại vì một tên dâm tặc mà cuống thành như vậy, Vân Tri Thu âm thầm kinh ngạc, đều là nữ nhân đương nhiên có thể hiểu được tâm tư của nữ nhân, đây là ưu thế mà nam nhân không có được, nàng mơ hồ phát hiện ra Nguyệt Dao không giống như là vì chuyện chính sự, mà đơn thuần là vì Giang Nhất Nhất này, trái tim co thắt lại, hi vọng phán đoán của mình sẽ không là thật.
- Đều là đại cô nương rồi, lôi lôi kéo kéo còn giống cái gì chứ! - Miêu Nghị quát một tiếng, bắt lấy cánh tay Nguyệt Dao đẩy ra ngoài, thế nhưng cũng không nhẫn tâm cự tuyệt, thấy đôi mắt sáng của Nguyệt Dao ngơ ngác nhìn mình, lòng mềm nhũn ra, than thở:
- Nhiều người nhãn tạp, đừng để người khác nhìn ra cái gì, đi theo đằng sau ta.
Đối với muội muội này hắn vẫn luôn cho rằng mình không làm hết trách nhiệm của huynh trưởng, nhiều năm như vậy vẫn luôn không làm sao chăm sóc được, nếu không phải năm đó phụ mẫu thu nhận hắn, cho dù hắn không chết đói cũng bị ném vào trong Thành Nguyệt phủ rồi, sớm đã hóa thành xương nát rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417629/chuong-2598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.