Người xung quanh lập tức biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa, Tư Mã Vấn Thiên và Cao Quán lại vô cùng kinh dị. Thượng Quan Thanh ở đó cúi người, sợ đến mức run rẩy cả người.
Lúc này Thanh Chủ mới chậm rãi xoay người, nhìn Thượng Quan Thanh, dữ tợn nói:
- Đây chính là việc ngươi làm ư? Ngươi không chuẩn bị cho trẫm một câu trả lời sao?
- Bệ hạ bớt giận, lão nô thật sự không biết chuyện, lão nô lập tức liên hệ xác nhận. - Thượng Quan Thanh sắc mặt sợ hãi vội vàng lấy tinh linh ra, không biết liên hệ ở đâu.
Tư Mã Vấn Thiên thử dò hỏi:
- Bệ hạ hà cớ gì phải tức giận như vậy?
Thanh Chủ thở dốc, mắt quét qua người Tư Mã Vấn Thiên và Cao Quán một vòng, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi nói:
- Trẫm vốn dĩ cũng không biết chuyện, nghe Đông Cung nói mới biết: Giang Nhất Nhất là người của Quần Anh Hội, cẩu sát tài! - Nói Xong, một chân đá vào mông của Thượng Quan Thanh một cái.
Thượng Quan Thanh suýt chút nữa thì ngà sấp xuống, vội vàng bò lên, tinh linh trên tay lại không dừng lay động.
Tư Mã Vấn Thiên và Cao Quán nhìn thấy vậy âm thầm thổn thức, ở cạnh bệ hạ gần có chỗ tốt của gần, theo bệ hạ xa một chút cũng có chỗ tốt của xa một chút, chí ít bệ hạ sẽ không động tay động chân chửi mắng hai người bọn họ như vậy, loại đãi ngộ đặc biệt của Thượng Quan Thanh và Phá Quân này bọn họ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417623/chuong-2595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.