Hắn không biết lúc nào mình mới có thể được như vị quản gia này, hờ hững ngồi dưới mái hiên, trong an an tĩnh tĩnh liền có thể bày mưu lập kế xử lý việc ngoài ngàn dặm.
Khấu Văn Lam thừa cơ vỗ mã thí:
- Có Đường gia gia tọa trấn ở đây, lần này Khấu gia chúng ta hẳn là sẽ nắm phần thắng!
Đường Hạc Niên nắm lấy quân cờ, lắc đầu nói:
- Thiếu gia cao hứng quá sớm, trước lúc sự tình còn chưa thành ai mà biết sẽ xảy ra biến cố gì, ba nhà kia cũng không phải ăn chay. Còn có Hạ Hầu gia, tai mắt khắp thiên hạ, có lão hồ ly kia ở đó, tùy thời phải phòng bị có người nhảy đi ra quấy rối. Còn cái vị ở Thiên cung kia nữa, thiên hạ đều là chu trường (sân nhà) của hắn, ai chơi với hắn đều chịu thiệt, không khả năng không biết người của bốn nhà đã đến nơi này, nếu hiện tại còn không biết bốn nhà muốn làm cái gì, vị trí kia sợ là hắn cũng không ngồi lâu tới như vậy. Cho nên mới nói, kịch hay vừa mới bắt đầu, kết cục thế nào phải đến sau cùng mới có thể rõ ràng, không thể bởi vì cho rằng đang nắm phần thắng mà lơ là khinh suất.
Khấu Văn Lam thử hỏi:
- Mặt sau còn có thể хảy ra chuyện gì được?
- Tới phiên thiểu gia.
Đường Hạc Niên hạ xong nước cờ, nhàn nhạt nhắc nhở một tiếng, như thê hiện tại có nói nhiều cũng vô ích.
Khấu Văn Lam không dám miễn cưỡng hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417457/chuong-2513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.