Chẳng những mình hắn sợ hãi, mà thủ quân trên đầu thành cũng run run trong lòng.
Trong thành loạn thành một mảnh, nhưng thủ quân trên đầu thành cửa đông cư nhiên không quay đầu nhìn lại, mà chằm chằm nhìn chi nhân mã ngoài thành, ai cũng cực độ khẩn trương.
Vì sao thủ quân Thiên phố phòng ngự khá yếu? Một khi có ngoại địch xâm nhập, chuyện can hệ đến tính mạng cùng an toàn tài sản của tất cả mọi người, thương hộ trong thành đều có trách nhiệm cộng đồng ngăn địch, đó là lực lượng lớn nhường nào? Nhưng đối mặt với sự tấn công từ nhân mã Thiên Đình, thương hộ trong thành ai dám làm loạn? Không người trợ giúp thủ quân Thiên phố, dựa mình bọn họ đi ngăn cản đám nhân mã mặt ngoài kia?
Bước lên lầu các đầu tường, Câu Việt suất tiên đi tới trước một phiến cửa sổ, phóng mắt nhìn ra ngoài thành, bộ dáng vốn đang nhẹ nhàng hờ hững, nhưng khi quét mắt xuống dưới, đồng khổng đột nhiên rụt lại, thân hình sững ở trước cửa sổ, híp mắt sít sao nhìn thẳng chi nhân mà bên ngoài.
Mị nương cũng đi tới bên người Câu Việt, vừa nhìn ra ngoài cửa sổ, thân hình nháy mắt cứng đờ, mắt đẹp sau lớp vải sa trợn tròn.
Đường Hạc Niên dẫn theo Khấu Văn Lam vừa đứng trước cửa sổ, ánh mắt thoáng nhìn ra ngoài, hai người đồng thời sững lại. Miệng môi Đường Hạc Niên căng cứng, Khấu Văn Lam mở to tròng mắt.
Đoạn Hồng đi tới một phiến cửa sổ khác, ánh mắt nhìn ra ngoài thành, hai mắt đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417423/chuong-2496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.