Chương trước
Chương sau
Tướng soái bên phía Dậu đinh vực cũng đi ra từ quân cận vệ, thấy bên mình vừa xông ra đã ném mất chủ soái, cư nhiên còn dám lâm trận bỏ chạy, gây náo loạn quân tâm sĩ khí, nào có thể khiến những người này tách ra trận thế bên mình lập tức gầm lên một tiếng.

Từ hai bên xông ra một dãy Chấp Pháp Đội, khua múa đao thương đâm chặt về hướng đám người vọt tới, giết cho những kẻ trốn về gào khóc thảm thiết, tiếng kêu thảm vang thành một mảnh.

Khăng khăng Miêu Nghị lại dẫn người lần nữa giết tới mảng lớn nhân mã trước mắt lập tức loạn làm một đoàn, đám người Miêu Nghị xông giết mà vào, giết ra một đường kêu thảm, trực bức về hướng tên thượng tướng kia.

Chấp thương đâm chết một tên lính muốn bỏ trốn, thượng tướng tức giận nói:

- Chuẩn bị Khốn thiên thằng!

Nhưng bi ảnh hưởng từ đám lính tráng chạy trốn lung tung rối loạn của bên này, khiến cho nhất thời không cách nào thi triển, mà chớp mắt Miêu Nghị đã xông tới trước mặt, thượng tướng kia căm hận một tiếng, hận Nhan Xuân khinh địch xuất kích, tạo cho bên này phiền hà cực đại, đại quân xuất chiến một khi loạn rồi thì gay to, càng nhiều người càng loạn, muốn chỉnh đốn trở lại là vô cùng khốn khó, thế nên mới có câu binh bại như núi đổ.

Hắn tự biết không địch nổi, xông lên là tìm chết, một chút tác dụng cũng đều không phát huy ra được, đành phải tấn tốc xoay người trốn vào trong đám đông, đồng thời quát:

- Thả!

Hắn vừa lui tránh, thấy chủ tướng trốn, bên này lập tức càng loạn.

Ngược lại vẫn có không ít khốn tiên thằng được ném đi ra, nhưng quy mô có hạn, đỡ không được thế xông của Miêu Nghị, hơn nữa Miêu Nghị đã sớm có kinh nghiệm đối phó với thứ này, giơ lên lông vai trên mình chiến giáp, cấp tốc xoay tròn xông tới trước, khốn tiên thằng đáp xuống lập tức bị cắt bạo thành phấn mạt.

Trăm tên dũng sĩ theo gót ở mặt sau cậy vào vũ khí sắc bén mà Miêu Nghị cấp cho, đao thương trảm xuống, phi tốc phá đi khốn tiên thằng ném tới, cό người bị khốn tiên thằng trói chặt, thành viên tổ đội gần đó lập tức vung đao giúp giải trừ trói buộc, một đường đuổi sát sau lưng Miêu Nghị, hộ chặt hậu phương về bên cánh, yểm trợ Miêu Nghị xông giết.

Miêu Nghị cũng không hoành xung đâm thẳng, hắn biết uy lực khi tập trung sử dụng khốn tiên thằng, hắn tuy không sợ, nhưng đám người yểm trợ hắn một khi bị quấn lên, đối mặt với vây công thì chỉ có một con đường chết, bèn suất đội trực tiếp hướng chỗ nào càng nhiều người càng loạn mà giết tới đè thấp tốc độ phi hành, dán vào trong đám người hỗn loạn, lấy phương thức người đuổi người đẩy cảnh tượng hỗn loạn lan ra ngoài

Nơi nào đội thải liên tu sĩ nay đi đến, lập tức giết cho một đường quỷ khóc sói tru, tiếng kêu thảm không dứt bên tai, càng tạo thành khung hoảng cho nhân mã Dậu đinh vực.

Cái lúc này chính là lúc cần chủ tướng đứng ra ngăn địch ổn định trận thế, khăng khăng Miêu Nghị trận đầu lập uy, chấn nhiếp đám thượng tướng kia, khiến không người dám nghênh tới át chế nhuệ khí của tiểu đội nhân mã này.

- Tan ra! Đều tản ra cho ta!

Vừa nãy bố trí sẵn khốn tiên thằng đại trận, chỉ còn đợi đám người Miêu Nghị tự chui đầu vào lưới ai ngờ một quần loạn binh vọt tới, khiến hắn tức tối đến đấm ngực rống giận, thật là một đám vô dụng, lập tức quấy phá nát bét trận thế bên này, Miêu Nghị đám người thừa cơ giết vào, tình thể đã loạn càng thêm loạn.

- A!

Tên thượng tướng kia đấm ngực cuồng hống một tiếng, vô tận bất cam tận hết trong tiếng bi phẫn này, nhiều người như vậy cư nhiên không đỡ được khu khu trăm người, quả thực là điên rồ, song hắn cũng không thể không tránh ra phong mang của đám người Miêu Nghị, tấn tốc trốn vào trong loạn quân.

- Các ngươi suất lĩnh nhân mã bản bộ tản ra, đừng nên tụ cùng một chỗ, sau này hẵng tập kết lại! Lão Tả, suất bộ cùng ta không tiếc đại giá nhanh chóng đoạt lại Phá pháp cung!

Hắn hô lớn một tiếng.

Lúc này Nhan Xuân, kẻ địa vị cao nhất bên phía Dậu đinh vực vừa chết, ngay cả phó tướng bên người Nhan Xuân cũng chiến tử, có thể nói là quần long không đầu, không có người thống nhất chỉ huy, chủ tướng các bộ chỉ biết chỉ huy nhân mã của riêng mình.

Giọng nói này vừa cất lên lập tức khiến đại quân hỗn loạn hơi ổn định lại, chủ tướng các bộ tấn tốc hô lớn:

- Các huynh đệ, tới bên này!

Lập tức, đại quân hỗn loạn phân thành mấy tập quần tán ra bốn phía, trong lòng Miêu Nghị không khỏi khẩn trương, một khi để đối phương kịp ổn định lại lần nữa bố thành trận hình, ý đồ của bên này liền thất bại, đến lúc đó chi cần khống tiên thằng tập trung phóng tới đều có thể chôn bọn họ lại.

Như thế tuy khiến vài vạn đại quân Hắc Long được giải vây, nhưng một loại nguy cục khác lại hiện ra, hai tốp nhân mã trên không trung đội lấy mưa tên không tiếc đại giá xông xuống đi cướp Phá pháp cung rơi vãi trên mặt đất.

Loạn cũng là chuyện trong nháy mắt, ổn định lại cũng là chuyện trong nháy mắt, song phương giao chiến ở cự ly rất gần, từ lúc Miêu Nghị dẫn người xông loạn trận hình đối phương đến tình thế như hiện tại chẳng qua chỉ trong mấy hơi thở. Then chốt là những thuộc cấp Chử Tử Sơn mang ra từ quân cận vệ cũng không phải ăn chay, năng lực chỉ huy không hề yếu.

- Hắc Long ti, giết đi qua!

Miêu Nghị rống giận một tiếng.

Mục Vũ Liên cũng gấp, hô lớn:

- Nhìn rõ hình thế, dựng cờ lên, theo ta giết!

Vài vạn nhân mã Hắc Long ti tấn tốc buộc một dải khăn đỏ trên cổ, tương tự như liên minh Miêu Nghị làm ra ở Tinh Túc Hải năm xưa, chủ yếu là để phân biện địch ta. Quân cận vệ cũng có thư này, bình thường khi đối phó quân địch bình thường thì không cần dùng đến, chỉ bằng chiến giáp trên người liền có thể phân biệt, tác dụng của dải khăn đỏ này chính là để dùng khi tiêu diệt phản quân.

Đại kỳ Lam hổ kỳ từ trung quân thẳng đứng mà lên, ưng kỳ cùng lang kỳ của mặt dưới cũng tấn tốc giơ lên, tác dụng của cờ xí cũng là dùng để phân biện địch ta và để tiện cho chủ tướng nắm giữ thế cục bộ chúng dưới tay.

Còn có hai mũi Lưu Tinh tiền cũng không bảo lưu nữa, mà cuồng xa về hướng đại quân dưới mặt đất, bắn lật một mảnh

- Giết!

Mục Vũ Liên suất lĩnh trung quân thân tiên sĩ tốt giết ra, đến cái bước này không thân tiên sĩ tốt cũng không được một khi bị địch phương cướp được trang bị cường công, hết thay khổ cực trước đó đều hóa thành công dã tràng, nàng cũng không sống được, chỉ có thể là toàn quân lật chìm, hiện tại không đánh thì còn đợi tới khi nào.

Phía sau nàng các sắc cờ xí của quân cận vệ tung bay phần phật. “Giết!” vài vạn đại quân cùng hô lớn, như một cơn sóng thần, cùng theo nàng lao tới đại quân ước chưng mười mấy vạn, nhất thời tiếng kêu giết chấn thiên, tiếng kêu thảm không dứt bên tai máu thịt ngổn ngang, thảm liệt vô cùng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.