Chưởng quỹ trợn mắt nói:
- Khách quý, không thể nói lung tung?
Hoàng Khiếu Thiên nhún nhún vai:
- Được, ta cũng chỉ là thuận miệng nói theo, ta đã từng gặp Giang Nhất Nhất. Vừa rồi bắt gặp người nọ đúng là rất giống, nhưng che đầu che mặt không thấy rõ, cũng không dám xác định, nếu không đã sớm trực tiếp đi báo quan lĩnh thưởng.
Tính xong tiền, hắn cũng nghênh ngang thẳng bước đi trực tiếp ra khỏi thành rời đi.
Chưởng quỹ ngồi phía sau quầy nhưng có chút tâm hồn đi đau mất, khách nhân vừa tới khách sạn? Hắn lại nghĩ tới nam tử vừa rồi trùm đầu che mặt mặc áo choàng, hiện tại nhớ tới tựa hồ thật sự có chút bộ dạng khả nghi, thật sự không phải là dâm tặc Giang Nhất Nhất chứ?
Cuối cùng hắn vẫn ngôi không yên, lách qua cửa quầy, gọi tên tiểu nhị lúc trước tới dặn dò mấy câu, tên tiểu nhị giật đầu, rất nhanh cầm bình trà lên lầu. Tiểu nhị đi tới cửa phòng của tên khách nhân vừa tới dừng lại, lấy chút tinh thần, gõ gõ cánh cửa. Bên trong nhà truyền đến thanh âm trầm thấp:
- Người nào?
Tiểu nhị cười nói:
- Tiểu nhị khách sạn, nước trà của phòng khách nhân đây.
Người bên trong thật ra cũng không từ chối:
- Vào đi.
Tiểu nhị mở cửa mà vào, vừa vào bên trong phòng, phát hiện vị khách nhân che đầu che mặt đã cởi bỏ áo choàng, đang đứng phía trước cửa sổ nhìn xuống đường phố phía ngoài, tư thái cao to, một thân áo lông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417332/chuong-2450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.