Lại nghĩ tới chỗ tốt ca ca đồng ý, Khấu Văn Tử thầm cắm môi, cố gắng nhẫn nhịn, đợi chỗ tốt tới tay sẽ từ từ tính sổ, vùng vằng đứng dậy rời đi, tiến tới đình viện, ngồi xuống trước đài đàn cầm.
Miêu Nghị cũng không nói gì, lúc này toàn bộ lực chú ý của hắn đều tập trung trên người Khấu Văn Lam. Không biết người này rốt cuộc có chuyện gì.
Bên này Khấu Văn Lam đích thân cầm bình rót rượu cho Miêu Nghị, bên kia đã bay tới tiếng đàn du dương thanh nhã, hết sức thu hút, Miêu Nghị không khỏi sửng sốt quay đầu nhìn lại, nhưng thấy Khấu Văn Tử ngồi trong đình viện giống như biến thành một người khác, mười ngón tay nhỏ và dài ưu nhã lên xuống, chuyển ra cung âm đặc biệt thu hút.
Góc độ bên này vừa vặn có thể nhìn thấy tình hình bên trong đình viện, cộng thêm không khí mưa hoa phụ trợ, lại có cung âm cao nhã, thực sự làm cho người ta có mấy phần đặc ý khó nói lên lời, tay áo Khấu Văn Tử lên xuống giống người trong tranh vẽ, vô cùng ưu nhã còn ngón tay nhỏ nhắn bắn ra tiếng đàn cũng đích xác là dễ nghe, thoáng như tiếng trời.
Thấy Miêu Nghị nhìn có chút nhập thần, Khấu Văn Lam không khỏi ngầm cười khổ, thật sự cũng không phí một phen tâm huyết phối trí của mình, chẳng qua nữ nhi Khấu gia từ lúc nào phải xếp đặt như vậy mới có thể gả đi? Người muốn kết hôn sợ là xếp hàng cũng rất dài, cũng không biết có phải đã xếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417298/chuong-2433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.