Miêu Nghị lại bị đóng băng, hai tay chấn động lần nữa, đục thủng một khe hở trong băng Sơn, tay vung thương lên tạo đường máu, để Hắc Thán tiếp tục chạy.
Ai ngờ một đám băng linh xuất hiện ở hai bên vách băng đá, tạo thành băng nhũ đâm tới mãnh liệt.
Miêu Nghị vung thương như rồng, giết toàn bộ đám băng linh vừa tập kích hắn, tạo thành tiếng kêu thảm thiết.
Ngọc Sát không thể giết chết đám băng linh này, nhưng lại chúng lại bị Miêu Nghị giết, đám tiêu yêu tinh làm khó người này, đối với Nghịch Lân Thương đã được Miêu Nghị trang bị tâm diêm. giông như dao thái rau, không cần một đợt tấn công cũng đủ khiên cho đám băng linh tu hành vô số năm hóa thành hư ảo.
Tình huống như thế cứ lặp lại nhiều lần, huyết sắc kiêm mang phá hủy băng sơn, trong đám băng đang bay tán loạn, một người một thú lao ra, sau đó tiếp tục bị phong bé, lại mở đường máu, lại tiêu diệt băng linh, cứ thế tiếp diễn.
Gặp tình hình đó, Ngọc Sát nổi giận gầm lên:
- Các ngươi đang giúp hắn sao?
Hắn giận điên cả người, nếu cứ thế mãi, làm sao có thể giết tên kia được? Nếu không có đám băng linh và băng sơn giúp đỡ Miêu Nghị, hắn đã sớm giết được tên kia. Từng tòa từng tòa núi băng đó không ngừng giúp Miêu Nghị ngăn cản công kích từ hắn.
Nhưng công kích của hắn thực sự quá lớn, cho dù có núi băng cản trở đại bộ phận uy lực, nhưng tổng số sức mạnh còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417194/chuong-2383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.