Hắc Thán rung đùi đắc ý phá vỡ túi thú chạy ra, xuất hiện trong sương khói sau vụ nổ, xoay đầu nhìn Miêu Nghị ở phía sau, liền bu quanh hắn, hỏi:
- Đây là không gian trong vòng tay trừ vật? Chuyện gì đang xảy ra thế?
Miêu Nghị phất tay xua tan sương mù tràn ngập, ra hiệu bảo nó im lặng, tập trung tinh thần chú ý động tĩnh của Ngọc Sát.
Kết quả không thấy bất kỳ phản ứng nào từ Ngọc Sát, hắn hơi hiểu rõ, hoặc là Ngọc Sát đang trong tình huống khẩn cấp không thể quan tâm, hoặc là Ngọc Sát đã chết, nếu không động tĩnh lớn như vậy trong vòng tay trừ vật của hắn, sao hắn có thể không phát hiện được.
Nhưng bất kể trường hợp này, Miêu Nghị cũng biết mình phải chạy trốn thật nhanh, do đó tức thì cởi vòng tay trừ vật đang chứa Ám U Lâm, ném xuống đất:
- Nhanh mở cái vòng tay này ra, nhanh lên!
- Trực tiếp phá nó đi?
Hắc Thán hỏi lại.
Miêu Nghị quát:
- Đúng rồi! Đừng nói lời thừa thãi, nhanh lên, không thôi thôi cả lũ sẽ mất mạng đó!
Hai đầu ngón tay Hắc Thán cắm vào trong vòng tay trừ vật, nguyên bộ móng vuốt sắc nhọn khuấy động, tạo thành một tiếng nổ vang, tinh phấn óng ánh tràn ngập. Sau đó, Ám U Lâm lăn ra, kinh ngạc nhìn bốn phía, thi pháp quét đi sương mù, thấy được Miêu Nghị hơi sững sờ.
Miêu Nghị thấp giọng giải thích:
– Ta bị Ngọc Sát phong ấn pháp lực, nhanh lên, giúp ta cởi bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417188/chuong-2381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.