Luận bàn về đánh giết trực tiếp, Miêu Nghị xem Tĩnh Hồ Nương Nương như gà đất chó sành vậy. Trực tiếp đối mặt là hắn lấy tánh mạng của ả như lấy đồ trong túi, thích là tiện tay lấy thôi!
Hắc Thán chở Miêu Nghị xông ra khỏi oán khí giống như sương trắng vậy, vẽ ra một đường vòng cung đáp xuống đất.
Đập mạnh xuống đất, Tĩnh Hồ Nương Nương cũng không bò dậy nôi nữa, lăn lộn trên mặt đất không ngừng.
- A...
Ả phát ra tiếng hét thảm kinh khủng và thể lương không dứt, trên người bốc ra khói.
Đám tỳ nữ còn thừa lại thấy vậy nào còn dám tiến lên nữa, không nói hai lời quay đầu bỏ chạy.
Miêu Nghị lật tay lại lấy Phá Pháp cung ra, dây cung phành một tiếng nổ bắn ra một đạo lưu quang, bắn cho trên không trung hét thảm một tiếng rồi rơi xuống đất.
Hắc Thán lại vội và chạy đến bên cạnh hắn, Miêu Nghị lại phóng người bay vọt lên, đá đạp tỳ nữ trúng tên rớt xuống mặt đất trở lại.
Tỳ nữ lần nữa rơi xuống đất lăn lộn, còn không kịp bò dậy, bị Miêu Nghị đáp xuống sau đó đạp một cước lên người. giẫm mạnh lên ngực của ả. Giày chiến bằng kim loại hung hăng giẫm đạp ả này nằm trên đất, khó có thể nhúc nhích. Tỳ nữ theo bản năng múa may kiếm trong tay bổ về phía đùi Miêu Nghị. “Đương” một tiếng vang dội, bị Nghịch Lân thương hất ra, đầu thương sắc bén trong nháy mắt điểm vào trên cổ của ả.
- Tha mạng...
Tỳ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2417135/chuong-2354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.