Chiến Như Ý tiến đến thông báo một tiếng. Hiện tại nàng bị Miêu Nghị chèn ép, đã bị mất quyền lực, lăn lộn có chút thảm. Đường đường là đại thống lĩnh trung quân, tác dụng duy nhất gần như chỉ làm các chuyện thông báo.
- Can nương?
Miêu Nghị sửng sốt. Khi nhìn thấy trên khóe miệng Chiến Như Ý lộ ra vẻ châm chọc như ẩn như hiện, hắn bỗng nhiên hiểu rõ. Ngoại trừ Lục bà bà ra, còn có thể là ai.
Sau khi kịp phản ứng, trong lòng Miêu Nghị âm thầm tức giận. Hắn phát hiện nữ nhân này thật đúng là không thức thời. Nàng đã rơi xuống tình cảnh này lại vẫn dám châm chọc lão tử. Chờ đấy. Quay đầu lại xem ta thu thập nàng như thế nào.
Hắn trầm giọng nói:
- Cho mời!
Vốn Miêu không muốn gặp. Nhưng hắn không gặp không được. Sau này hắn ở chỗ này vẫn cần người ta phối hợp. Ở đây dù sao cũng là địa bàn do người ta quản lý. Mình tốt nhất là bình an tới, bình an đi.
Rất nhanh, Chiến Như Ý đã tự mình dẫn Lục bà bà tiến đến. Lục bà bà đối với Chiến Như Ý thật ra khách khí không dám đắc tội. Bối cảnh của người ta bày ra đó. Nàng không thể dễ dàng trêu chọc.
- Ngọn gió nào thổi lão nhân gia ngài tới đây vậy?
Miêu Nghị bước nhanh từ phía sau chiếc bàn dài, vòng ra, cười ha hả chắp tay nói.
Lục bà bà đối với Miêu Nghị sẽ không khách khí. Mặt nàng sa sầm lại, cười lạnh nói:
- Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2416987/chuong-2281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.