Chương trước
Chương sau
- Thành phố quỷ...

Hiện tại mọi người nhất thời xôn xao. Thật không nghĩ tới thành phố quỷ xảy ra chuyện lớn như vậy, lại có liên quan tới Hắc Long Tư, còn cùng Đại đô đốc kề vai chiến đấu. Ngay cả Thiên Đế cũng tán dương. Đây quả thực là tiết tấu sẽ thăng quan. Là ai vậy?

Là ai không khó để mọi người đoán ra. Nếu như đổi lại nhân mã Hắc Long Tư được đóng quân phân tán, bọn họ có khả năng sẽ không đoán ra được. Nhưng hiện tại mọi người đóng quân ở cùng một địa phương. Khoảng thời gian trước ai ở ai không, mọi người ít nhiều đều biết một chút. Vì vậy trong phút chốc, tất cả mọi người quay đầu lại nhìn về phía Miêu Nghị và Chiến Như Ý đang đứng ở phía sau. Chỉ có hai vị này từng biến mất. Là bọn họ sao?

Quả nhiên được đề bạt vì chuyện ở thành phố quỷ! Miêu Nghị âm thầm thở dài một tiếng. Hắn nghiêng đầu nhìn về phía Chiến Như Ý.

Cũng bởi vì phản ứng của hắn, ánh mắt của mọi người cũng theo đó rơi vào trên người Chiến Như Ý.

Bộ dạng Chiến Như Ý phục tùng hạ mắt nhìn xuống, dường như người không có vấn đề gì. Nhưng thật ra trong lòng bàn tay nàng có chút đổ mồ hôi. Trong lòng nàng khẩn trương cùng hưng phấn. Nàng phải cố gắng hết mức khiến mình có vẻ như không quá cần cái này.

Trong lòng hai vị Phó tổng Tương Bách Công và Bá Ước gào thét một tiếng.

Kết thúc! Vỡ mộng!

Đô thống đại nhân đã nói đến bước này, hai người sao có thể còn không biết, điều có có ý gì. Thời gian vừa rồi hai người không đi đâu. Càng không cần phải nói đi tới thành phố quỷ làm ra động tác lớn như vậy. Hai người bọn họ vô duyên với vị trí Tổng Trấn đại nhân!

Dữu Trọng Chân lại nói:

- Nói vậy tất cả mọi người muốn biết là ai đi? Là ai? Tự mình đứng ra đi. Ngưu Hữu Đức!

Chiến Như Ý bỗng nhiên ngẩng đầu. Đôi mắt nàng sáng ngời nhìn về phía Dữu Trọng Chân. Trong mắt nàng lộ ra vẻ khó có thể tin được. Nàng còn tưởng rằng mình nghe lầm. Nàng lại từ từ quay đầu, nhìn về phía Miêu Nghị.

Mọi người đều cho rằng mình nghe lầm. Ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn về phía Miêu Nghị. Tất cả đều bị phản ứng của Miêu Nghị lừa gạt sao?

- ...

Miêu Nghị cũng cho rằng mình nghe lầm. Hắn sửng sốt đứng ngây người tại chỗ, chỉ vào lỗ mũi của mình, khó có thể tin nổi, nói:

- Ta sao?

Hắn ở thành phố quỷ vẫn chạy theo phía sau mông Chiến Như Ý, còn bị Chiến Như Ý xem là thương sai khiến. Chính hắn cũng cảm thấy không có khả năng!

Dữu Trọng Chân thản nhiên nói:

- Ngưu Hữu Đức nghe phong!

Cái này chắc hẳn có cản trở về thính lực cũng nghe rõ ràng. Miêu Nghị sửng sốt một chút, sau đó kiên trì ra khỏi hàng chắp tay nói:

- Có mạt tướng!

Dữu Trọng Chân trịnh trọng tuyên bố:

- Ngưu Hữu Đức vào thời khắc mấu chốt xuyên qua cạm bẫy của quân địch, gặp thời cơ ứng biến, tránh cho nhân mã Hắc Hổ Kỳ và Lam Hổ Kỳ khỏi bị tiêu diệt hoàn toàn. Đúng lúc cứu vãn cục diện bất lợi đối với Thiên Đình, vì phản kích tiếp sau đó của Thiên Đình đã lập được đại công. Do dó phong thưởng! Thăng chức đại thống lĩnh Hắc Hổ Kỳ Ngưu Hữu Đức làm tổng trấn Hắc Long Tư, thăng chức thượng tướng hàm tử giáp Nhị Tiết. Ngay hôm nay giao nhận công tác, đi nhậm chức!

- A...

Miêu Nghị đứng ngay tại chỗ, há hốc mồm. Chính bản thân hắn cũng không biết mình đã làm cái gì. Thăng chức? Hắn có phần cảm giác như mình đang nằm mơ. Đầu óc còn có chút không hoạt động.

Một đám thống lĩnh cũng xôn xao. Ánh mắt bọn họ lộ ra một sự hâm mộ. Không chỉ thăng chức lên hai cấp, trực tiếp bỏ qua Phó tổng trấn biến thành tổng trấn. Ngay cả phẩm cấp cũng liền nhảy lên hai cấp. Trực tiếp từ tiểu tướng Lục Tiết biến thành thượng tướng nhị đoạn. Cái này gọi là hậu thưởng đây!

Thần sắc Tương Bách Công và Bá Ước được gọi là buồn bã.

Chiến Như Ý cũng cảm giác như đang nằm mộng. Nàng ngây người nhìn Miêu Nghị, có phần nghĩ không ra. Thằng nhãi này cơ hồ chân trước chân sau cùng mình trở về. Trong quá trình đó hắn đã làm cái gì? Nghe Dữu Trọng Chân nói, tình hình dường như rất lợi hại. Dường như hắn còn lập được công lao lớn hơn so với mình. Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?

Nàng có chút hối hận vì mình quay về sớm. Nếu sớm biết như vậy, nàng đã ở lại xem. Không cần đi về sớm như vậy.

Dữu Trọng Chân nhíu mày nói:

- Thế nào, ngươi không vui sao?

- Ách...

Miêu Nghị hồi thần. Thăng quan phát tài, chỉ có kẻ ngu si mới không vui. Hắn nhanh chóng chắp tay nói:

- Mạt tướng nhận lệnh!

Dữu Trọng Chân khẽ nghiêng đầu. Một người đi theo bên cạnh hắn lập tức lấy ra chiến giáp thượng tướng hai tiết và điệp văn các loại giao lại cho Miêu Nghị.

- Ngưu Hữu Đức, tiếp theo Hắc Long Tư còn có nhiệm vụ mới. Mau chóng giao tiếp với phía trên và phía dưới. Cứ như vậy đi!

Hai tay Dữu Trọng Chân vỗ vào tay vịn đứng lên, xoay người dẫn theo một đám người đi phía sau.

- Cung kính tiễn Đô thống đại nhân!

Một đám người chắp tay hành lễ.

Trong tay Miêu Nghị đang cầm một đống đồ, đầu còn đang suy nghĩ hồi tưởng lại xem chuyện gì xảy ra. Người đứng ở hai bên trái và phải lại đột nhiên cùng nhau hành lễ đối với hắn.

- Tham kiến Tổng Trấn đại nhân!

Thần sắc Bá Ước và Tương Bách Công rất phức tạp. Phần nhiều hơn chính là mất mát. Dù nằm mơ, bọn họ cũng không nghĩ tới, Miêu Nghị mới đến đây không được mấy năm, đột nhiên trở thành thượng cấp của bọn họ, liền nhảy hai cấp trở thành thượng cấp của bọn họ. Điều này khiến hai người không kịp phản ứng.

Các vị đại thống lĩnh ở đây cũng trở tay không kịp. Trước đây không quan tâm bọn họ coi trọng hay khinh thường Miêu Nghị, mỗi người nhận một Hổ Kỳ. Bình thường cũng khó chạm mặt. Bọn họ cảm thấy Miêu Nghị cũng hình không thành uy hiếp đối với bọn họ, không thể trở thành đối thủ cạnh tranh của bọn họ được. Cho nên lúc đó giữa bọn họ vẫn từng qua lại. Ai ngờ Miêu Nghị thậm chí ngay cả cho bọn họ một cơ hội làm đối thủ cạnh tranh cũng không cho, liền trực tiếp nhảy lên vị trí cao cao tại thượng. Cảm giác này thật là chua sót.

Mất mát hơn, sợ rằng vẫn là Chiến Như Ý. Mắt nàng mở trừng trừng nhìn về phía Dữu Trọng Chân biến mất. Nàng cho rằng sau khi phong thưởng Miêu Nghị kết thúc, tiếp theo sẽ đến phiên nàng. Ai biết Đô thống đại nhân thậm chí còn không nhắc tới chuyện của nàng, trực tiếp bỏ quên công lao của nàng. Đến tột cùng là một tình huống gì vậy? Không phải nói có công nhất định sẽ phân thưởng sao?

- Tạm thời, mời các vị trở về trước đi! Có chuyện gì chờ ta xử lý xong tình hình trước mắt lại nói sau.

Sau khi Miêu Nghị đuổi một đám người đi, hắn tiến vào hậu điện. Khi đi tới hậu viện, hắn đụng phải Nhiếp Vô Tiếu đang chắp tay chờ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.