Trong nháy mắt, mấy người Miêu Nghị há hốc mồm. Người có thể khiến cho Đô thống quân Bắc Đấu Dữu Trọng Chân chạy tới dùng vẻ lễ độ cung kính gọi là Đại đô đốc, ngoại trừ Đại đô đốc Trấn Ất Vệ Hoa Nghĩa Thiên dưới trướng Tả Chỉ Huy Sứ, khẳng định không có người khác.
Miêu Nghị chậm rãi quay đầu lại, nhìn cờ lớn Trấn Ất Vệ một chút. Trước đó hắn vẫn suy nghĩ Đại đô đốc Trấn Ất Vệ đi đâu rồi. Thật không nghĩ tới Đại đô đốc Hoa Nghĩa Thiên lại có thể chính là Cửu Ngũ Thất cùng mình kề vai chiến đấu. Hoa Nghĩa Thiên không ngờ dịch dung tự mình lẻn vào phòng đấu giá. Điều này...
Chỉ có điều, suy nghĩ một chút cũng có thể lý giải được. Nếu không phái ra người có thực lực cường hãn như Hoa Nghĩa Thiên vậy, mấy người bọn họ khẳng định đã rơi vào trong tay của đám người không rõ thân phận kia. Chính là vào thời khắc mấu chốt, Hoa Nghĩa Thiên ra tay mới có thể bảo toàn tính mạng cho bọn họ.
Chỉ có điều, thực lực chênh lệch quá mức cách xa như vậy phối hợp lại với nhau, khiến người ta có cảm giác rất bất đắc dĩ. Nhưng Miêu Nghị có thể suy nghĩ cẩn thận.
Bọn họ chính là con mồi. Dưới tình huống nhất định cần những con mồi cấp thấp như bọn họ.
Những điều này đều không quan trọng. Quan trọng chính là Ngưu đại thống lĩnh ở trước mặt Đại đô đốc đã từng kêu lớn, rống lớn, còn tự xưng là lão tử ở trước mặt Đại đô đốc...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2416947/chuong-2261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.