Hoa Hồ Điệp kinh ngạc hỏi:
- Ngưu Hữu Đức? Chẳng phải ngươi ở Tả Đốc Vệ sao? Tại sao đến đây?
Miêu Nghị lắc đầu nói:
- Không thể trả lời.
Hoa Hồ Điệp nhíu mày hỏi:
- Sao ngươi biết ta ở đây? Sao ngươi tìm đến được? Khấu gia nói với ngươi?
Miêu Nghị khẽ thở dài:
- Sao ta biết nàng ở đây được, hoàn toàn là trùng hợp. Nếu biết nàng ở đây thì ta đã không đi dạo lên lầu, ai ngờ tình cờ vừa lúc gặp nàng. Phải rồi, ta đã dịch dung sao nàng biết được ta là người quen?
Có câu Miêu Nghị chưa nói: Hình như chúng ta không quá quen.
Trùng hợp?
Hoa Hồ Điệp hơi nghi ngờ thật sự có chuyện tình cờ vậy sao?
Hoa Hồ Điệp trả lời:
- Phản ứng của ngươi khác lạ nên dĩ nhiên cần thăm dò, không ngờ thật sự là ngươi. Sao không ở yên trong Tả Đốc Vệ mà lén lút chạy nơi này làm gì?
Miêu Nghị vẫn nhai lại câu cũ:
- Không thể nào! Này Hoa Hồ Điệp, chắc nàng sẽ không thật sự khiến tai họa ngầm ta đây biến mất đi?
Hoa Hồ Điệp nói:
- Ngươi là người của Tả Đốc Vệ mà chạy đến tiệm của Khấu gia, quỷ mới biết Thiên Đình có ý gì, sắp xếp thế nào. Ta dám xuống tay với người Tả Đốc Vệ như ngươi sao?
Miêu Nghị ngẫm lại thấy cũng đúng, nếu không biết hắn là ai có lẽ sẽ xử hắn, nhưng nói rõ thân phận rồi thì Khấu gia không dám thật sự làm bậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2416907/chuong-2241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.