Chương trước
Chương sau
Bên Vân Tri Thu đưa tin hỏi tình hình Mê Loạn tinh hải. Bên Vân Ngạo Thiên đang chú ý nguồn Phá Pháp cung. Đám thê thiếp Cơ Mỹ Lệ cũng đưa tin, đều đại biểu thế lực sau lưng mình chú ý nguồn đống Phá Pháp cung. Kim Mạn bên Vô Lượng Nhất Đạo cũng đưa tin hỏi về Phá Pháp cung.

Chín trăm vạn Phá Pháp cung khiến đám phản tặc hết sức nghiệt tình chú ý, Miêu Nghị sâu sắc cảm nhận được bên chợ đen nhốn nháo cỡ nào.

Thật ra đám người Vân Tri Thu đã liên lạc với hắn từ lâu nhưng đồ đạc nằm trong tay Bạch Phượng Hoàng nên không thể trao đổi, bây giờ mới liên lạc được.

Miêu Nghị đang ở trong lều suy nghĩ việc này, đồ vật của hắn lấy từ tay Bạch Phượng Hoàng không không tiện công khai lấy ra dùng, không thì khó giải thích, phải tìm lý do mới được.

Bên ngoài có người báo:

- Đại thống lĩnh, bằng hữu của người trở lại.

Miêu Nghị bất ngờ hỏi:

- Bằng hữu nào?

Thuộc hạ trả lời:

- Lão già mấy hôm trước mới đi từ chỗ đại thống lĩnh.

Bạch Phượng Hoàng?

Miêu Nghị nheo mắt, nữ nhân kia lại chạy về làm gì?

Miêu Nghị lạnh nhạt nói:

- Cho mời.

Không lâu sau, lão già được đưa vào lều gặp mặt.

Không có người ngoài, Miêu Nghị đứng dậy trầm giọng hỏi:

- Nàng muốn gì?

Miêu Nghị nghi ngờ nữ nhân này muốn lấy chuyện công pháp hắn tu luyện ra làm điểm yếu uy hiếp.

Lão già ánh mắt như muốn cắn chết hắn:

- Kêu quỷ âm mặt bên cạnh ngươi lui ra.

Miêu Nghị nói:

- Hắn không phải người ngoài, có chuyện gì cứ nói thẳng.

Lão già im lặng, cuối cùng Bạch Phượng Hoàng hiện hình, khó khăn cúi thấp người từ từ quỳ xuống trước mặt Miêu Nghị, thật sự quỳ dưới đất.

Bạch Phượng Hoàng không cam lòng cúi đầu nói:

- Bạch Phượng Hoàng tham kiến chủ nhân.

Miêu Nghị suýt rớt tròng mắt:

- ...

Cho dù có âm mưu gì thì một cao thủ cảnh giới Hóa Liên tội tình gì quỳ xuống trước hắn?

Diêm Tu khuôn mặt âm u chết lặng cũng xoe tròn mắt, tình huống gì?

Miêu Nghị hoang mang với nữ nhân này:

- Nàng làm gì vậy?

Bạch Phượng Hoàng ngước lên, châm chọc nói:

- Nhận ngươi làm chủ, không vui sao?

Miêu Nghị không hề vui mà chỉ có sợ đứng tim:

- Rốt cuộc nàng muốn gì?

Thấy Miêu Nghị cứ hỏi quanh co mà không kêu nàng đứng dậy, Bạch Phượng Hoàng tự mình đứng dậy tức giận nói:

- Đã quỳ trước ngươi rồi còn muốn lão nương nói mấy lần nữa? Nhận ngươi làm chủ, nhận ngươi làm chủ, nhận ngươi làm chủ...

Bạch Phượng Hoàng liên tục kêu mấy tiếng sau đó hỏi:

- Ngươi vừa lòng chưa?

Nữ nhân này làm cái quỷ gì?

Miêu Nghị cau mày suy tư.

Bạch Phượng Hoàng móc hai tinh linh ra đánh vào pháp ấn của mình rồi ném lên bàn:

- Để lại cách liên lạc đi.

Miêu Nghị nhìn Bạch Phượng Hoàng.

Bạch Phượng Hoàng chờ một lúc, mất kiên nhẫn nói:

- Ngươi không muốn, không đến mức bắt ta ở lại bên cạnh ngươi đi? Ngươi không sợ lộ dấu vết bị Thiên Đình phát hiện thì ta cũng không ngại.

Miêu Nghị sợ Bạch Phượng Hoàng dùng cái này làm điểm yếu, nhưng ngẫm lại nữ nhân kia đã nắm điểm yếu lớn nhất của hắn rồi. Miêu Nghị đánh pháp ấn vào hai tinh linh, hắn muốn xem nàng này định làm gì.

Bạch Phượng Hoàng cầm một tinh linh lên:

- Nếu không có gì sai phái thì ta đi trước, có chuyện hãy liên lạc.

Bạch Phượng Hoàng quay đầu bước đi rất dứt khoát.

Miêu Nghị gọi lại:

- Chờ đã!

Bạch Phượng Hoàng nói:

- Có gì thì nói nhanh lên, lề mề!

Miêu Nghị hỏi:

- Đống Phá Pháp cung trong tay nàng đã gợi hứng thú của thế lực các phương, nàng định giải quyết thế nào?

Nếu có thể thì Miêu Nghị làm người trong cuộc giật dây bắc cầu giúp nhóm Vân Tri Thu mua lại.

Bạch Phượng Hoàng giật mình, đảo tròng mắt cười tủm tỉm trở về, đứng cách cái bàn hỏi hắn:

- Ngươi muốn? Ta có thể tặng cho ngươi.

Gần đây Bạch Phượng Hoàng nghe xong tin tức cũng biết mình đã gây rắc rối, đống Phá Pháp cung đó hơi phỏng tay.

Miêu Nghị hỏi:

- Tặng cho ta?

Bạch Phượng Hoàng nói:

- Đương nhiên không miễn phí, giúp ta việc nhỏ đi.

Miêu Nghị nói:

- Giúp cái gì cứ nói nghe thử.

Bạch Phượng Hoàng yêu cầu:

- Trừ khử Lục Nhãn Tà Quân giúp ta, trừ bỏ Lục Nhãn Tà Quân thì ta mới an toàn quay về Mê Loạn tinh hải được, không thì ta ở đâu cũng không yên. Ngươi cũng biết Thiên Đình đang lùng bắt ta khắp nơi.

Miêu Nghị nhíu mày nói:

- Nàng đang làm khó ta, hiện Lục Nhãn Tà Quân ở trong Mê Loạn tinh hải, bên cạnh toàn là cao thủ Thiên Đình, ta có cách nào xuống tay được?

Bạch Phượng Hoàng nói:

- Ngươi phái mấy cao thủ hỗ trợ ta, cùng ta vào Mê Loạn tinh hải là đủ rồi. Hành động cụ thể thì ta tự mình sắp xếp.

Miêu Nghị cạn lời, hắn dở khóc dở cười nói:

- Ta đào đâu ra cao thủ phái cho nàng? Nếu có thì sao mặc kệ nàng kiêu ngạo tại đây?

Bạch Phượng Hoàng trợn trắng mắt nói:

- Bớt giả nai đi, thì là Tiên hành cung, phái đại vài cao thủ mười hành cung cho ta là đủ rồi.

Miêu Nghị cười mỉa, hắn không cho rằng có bản lĩnh chỉ huy được người mười hành cung. Năm xưa Miêu Nghị và người Thiên Hành cung từng hợp tác nhưng đó là bỏ tiền thuê, nếu trực tiếp kêu bọn họ chống đối người Thiên Đình thì không thể nào.

Nhưng không phải không có cách, mười hành cung không được thì có thể thử với đám phản tặc đất Luyện Ngục. Những tên kia không biết để lại thế lực lớn cỡ nào ở bên ngoài. Bọn họ muốn có Phá Pháp cung chứ gì? Không bỏ công ra sao được.

Nghĩ đến đây Miêu Nghị gật đầu nói:

- Ta sẽ suy xét, khi nào có tin tức sẽ liên lạc với nàng.

Ống tay áo trắng phất qua trước mặt Miêu Nghị, Bạch Phượng Hoàng xoay người biến về lão già.

Bạch Phượng Hoàng bỏ lại một câu:

- Vậy ta chờ tin tốt của ngươi.

Miêu Nghị bỗng hỏi:

- Rốt cuộc là ai để lại cấm chế trên người nàng?

Lão già quay đầu lại, cười tủm tỉm phát ra giọng nữ:

- Ngươi đoán!

Miêu Nghị thử kêu tên một người:

- Bạch Chủ?

Lão già cười rời đi:

- Ha ha ha!

Miêu Nghị nhìn theo Bạch Phượng Hoàng mất hút, hắn thở dài thườn thượt. Miêu Nghị không tin nữ nhân điên khùng này thật sự nhận mình làm chủ, hắn cảm khái mình càng lún càng sâu, hiện tại toàn làm chuyện trời ơi.

Mấy ngày sau Nhiếp Vô Tiếu triệu Miêu Nghị, Chiến Như Ý đi Hắc Long Ti, muốn hai người đi chợ đen chấp hành nhiệm vụ bí mật. Nhiếp Vô Tiếu nói rõ là cấp trên cố ý chỉ định hai người chứ không liên quan gì đến Tổng Trấn như gã.

Là sao?

Trong điện, Miêu Nghị và Chiến Như Ý nhìn nhau. Ai đều biết hai người không hợp, nhưng cấp trên chỉ định bọn họ chấp hành nhiệm vụ bí mật, đùa gì vậy?

Chiến Như Ý chắp tay hỏi:

- Tại sao là hai chúng ta?

Nhiếp Vô Tiếu nói:

- Ta cũng muốn biết tại sao chỉ định hai người, nhưng cấp trên không đưa ra trả lời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.