Chương trước
Chương sau
Bên lều chủ soái giật mình, không phải nghi phạm nhưng không ngờ có người tới lui tự nhiên trong Mê Loạn tinh hải.

Ngàn vạn đại quân nhận được thông báo khẩn tạm dừng tiến lên.

Đám người Miêu Nghị thầm kêu khổ, vì bọn họ theo ngay sau lưng nhóm Cẩu Thả Trạch. Cấp trên ra lệnh bọn họ lập tức chạy qua hội hợp, trong mắt cấp trên thì sự sống chết của tiểu tốt bọn họ không quan trọng bằng nhóm Cẩu Thả Trạch. Miêu Nghị đành thu thiên nhãn chờ dưới trướng chạy tới.

Nữ nhân áo trắng hơi e ngại người của Thiên Đình, nàng không muốn đối địch với Thiên Đình nên cố kiềm nén tính tình, hừ mũi nói:

- Không cần biết ta là người như thế nào, tóm lại ta và Thiên Đình các ngươi nước giếng không phạm nước sông. Nể mặt Thanh Chủ nên ta không làm khó dễ các ngươi, nhưng với điều kiện là các ngươi phải rời đi ngay, không thì đừng trách ta không khách sáo!

Cẩu Thả Trạch rống to:

- To gan!

Chín người đứng hai bên lập tức giơ tay giương Phá Pháp cung, bảo cung lấp lánh ánh sáng bảy sắc, toàn là Phá Pháp cung lục phẩm. Cung chĩa vào đối phương uy hiếp.

Khuôn mặt nữ nhân áo trắng tức giận nói:

- Làm dơ nhà của ta còn dám chạy đến giương oai, chán sống hết rồi sao?

- Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!

Cẩu Thả Trạch vung tay:

- Bắt lấy!

Bùm!

Lưu Tinh tiễn của người đứng bên trái bắn hướng nữ nhân áo trắng.

Thấy đối phương thật sự ra tay với mình thì nữ nhân áo trắng rất bực, nhưng nhếch mép cười nhạt.

Ánh sáng thu về, Lưu Tinh tiễn bỗng hiện hình, mũi tên bắn trúng ngực nữ nhân áo trắng. Nhưng nữ nhân áo trắng lắc người một cái tựa như sóng nước, Lưu Tinh tiễn xuyên qua người nàng như không khí.

Nữ nhân áo trắng ổn định thân hình, vẫn nguyên lành đứng yên tại chỗ, vẻ mặt châm chọc nói:

- Trò vặt này hù dọa người khác còn được nhưng vô dụng với ta, ta cho các ngươi cơ hội cuối cùng, lập tức cút khỏi Mê Loạn tinh hải cho ta!

Cẩu Thả Trạch vừa kinh vừa giận:

- Càn rỡ!

Cẩu Thả Trạch phất tay, lại một chuỗi tiếng nổ, chín mũi tên cùng bắn.

Nhưng đối phương không đánh lừa bọn họ, chín mũi tên bắn trúng nữ nhân áo trắng nhưng không đem lại hiệu quả gì.

Đúng lúc Miêu Nghị dẫn người của Hắc Hổ Kỳ rời khỏi đại quân chạy nhanh lại. Thật ra bọn họ cách nhóm Cẩu Thả Trạch không xa, vừa đến nơi đã thấy cảnh nảy, bọn họ rất ngạc nhiên.

Nhóm Cẩu Thả Trạch lại tấn công đã chọc giận nữ nhân áo trắng, nàng xoay người phất hai ống tay áo, bụi trắng từ bốn phương tám hướng như gió cuốn mây phun xoay tít hình thành cơn bão thấu xương.

Bốn phía là bụi trắng mênh mông cuồn cuộn, con người ở trong mắt bão thật bé nhỏ như con kiến, khí thế bàng bạc quá kinh người. gười của Hắc Hổ Kỳ, bao gồm Miêu Nghị đều bị gió thổi khó đứng vững, liều mạng thi pháp ức chế vẫn lảo đảo, cảm giác tùy thời bị bão vũ trụ thổi bay. Ngoái đầu nhìn đằng sau, cảm giác gió thổi vù vù nghiền nát tất cả, muốn quay về đường cũ cũng khó.

Đám người Hắc Hổ Kỳ biến sắc mặt.

Tử Liên sốt ruột kêu lên:

- Làm sao bây giờ đại thống lĩnh?

Miêu Nghị rống to:

- Đại quân hợp sức chống cự!

Toàn bộ Hắc Hổ Kỳ lập tức tay ngéo tay gắn kết với nhau.

Cẩu Thả Trạch quay đầu quát với nhóm Miêu Nghị:

- Mau liên lạc với cấp trên!

Cẩu Thả Trạch gầm lên:

- Giết!

Cẩu Thả Trạch làm gương cho binh sĩ cầm vũ khí xung phong đầu tiên, chín người lao theo nhào vào nữ nhân áo trắng.

Nữ nhân áo trắng giang hai tay bay ngược về, dường như không muốn đấu cứng với đám người Cẩu Thả Trạch, nhanh chóng ẩn vào cơn bão trắng.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Mười người Cẩu Thả Trạch chui vào bão tố xoay tít, chớp mắt biến mất.

Bão trắng càng thổi càng dữ dội, đám người Miêu Nghị ở trung tâm bão tố không chịu nổi, đang trong tinh không chẳng có chỗ mượn sức. Hơn hai ngàn người gắn kết với nhau bị thổi xoay tròn trong mắt bão, yếu đuối như lá cây bay loạn.

Đáng sợ hơn là các hạt bụi trắng bay nhanh đến khủng khiếp như đòn công kích, hạt bụi xâm nhập liên miên không dứt, pháp cương hộ thể của mọi người đung đưa rất nhanh sẽ tan vỡ.

Miêu Nghị vội triệu ra chiến giáp Hồng Tinh khoác lên người trong gió lốc. Diêm Tu, Dương Triệu Thanh cũng mặc áo giáp. Những người khác không có trang bị tốt như thế.

Vì ổn định thân thể Miêu Nghị triệu ra Hắc Thán mặc chiến giáp, hắn ngồi trên lưng nó, giữ chặt nó, hy vọng nhờ vào Hắc Thán có sức mạnh cực lớn ngăn được gió lốc. Đám người kinh hoàng kéo lấy Hắc Thán, có túm chân, kéo sừng, giật đuôi. Hắc Thán bị bao vây kín kẽ, nhưng vô dụng, đám người vẫn bị gió thổi xoay tròn.

Lúc này những u linh trắng to lớn chạy ra, đến đi tự nhiên trong cơn bão, chui vào chui ra như đang múa.

Ầm!

Một u linh bỗng lao vào đám đông.

- A!

Có mấy tiếng hét thảm, đám người gắn kết với nhau bị đụng tản ra, đám đông rải rác bị bão trắng thổi bay mất.

Miêu Nghị cưỡi trên Hắc Thán khó khăn rảnh tay, mới móc tinh linh ra liên lạc thì bị thổi đung đưa dữ dội.

Không cần Miêu Nghị liên lạc, phạm vi gió lốc quá lớn, đại quân đằng sau cũng bị kéo vào, đã có người báo cáo lên trên rồi.

Người ở gần vòng ngoài Mê Loạn tinh hải nhanh chóng rút ra, phỏng chừng có gần trăm vạn người nhanh chóng chạy trốn.

Lều chủ soái đột nhiên vén lên, mấy người lao ra. Bách Lý Phong, Huyễn Vô Biên đứng song song, trợn to mắt khó tin nhìn Mê Loạn tinh hải trước mặt. Toàn bộ Mê Loạn tinh hải xoay tròn, khiến người khó hiểu đã xảy ra chuyện gì.

Trời sao vô hạn, mây mù’ mênh mông xoay tít, cộng thêm bụi bặm thỉnh thoảng phản chiếu ánh sáng long lanh, cảnh tượng cực kỳ đồ sộ, kích thích thị giác rung động khó tả. Nhưng với trăm vạn đại quân may mắn chạy ra thì ngoái đầu lại tràn đầy sợ hãi.

Bách Lý Phong, Huyễn Vô Biên thấy rợn tóc gáy, kinh hoàng một chốc không nói nên lời. Biến dị đột ngột, ngàn vạn đại quân chỉ có trăm vạn người đi ra. Nếu chín trăm vạn người đều mất trong Mê Loạn tinh hải thì với bất cứ lý do gì hai người khó tránh khỏi chịu tội, không thoát được tội danh chỉ huy không tốt.

- Đô thống đại nhân!

Một Tổng Trấn may mắn thoát ra từ Mê Loạn tinh hải chạy về, vẻ mặt xấu hổ quay đầu, chủ động chắp tay xin lỗi:

- Mạt tướng vô dụng, chưa được mệnh lệnh đã tự ý rút về, xin nhận phạt!

Vị này là người của Hữu Đốc Vệ. Huyễn Vô Biên phụ trách người bên Hữu Đốc Vệ vẫy tay ra hiệu gã lui sang bên, không truy cứu trách nhiệm, cũng không thể truy cứu. Chuyện lớn như vậy đối phương không thể gánh hết, kịp lúc rút ra khỏi trăm vạn người đã coi như có công.

Trước đó bên Cẩu Thả Trạch truyền tấn thông báo nói là gặp phải người khác lạ, mới rồi họ nhận truyền tấn trong Mê Loạn tinh hải nói bên trong có người đang giở trò.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.