Chương trước
Chương sau
Thanh Chủ chắp tay sau lưng ngước lên nhìn nóc nhà như đang suy tư điều gì, một hồi lâu sau cúi xuống nhìn Hồ Lệ Lệ, hỏi:

- Ngươi đi từ chỗ nào đến tinh vực chưa biết, mất bao lâu khi đến đất phong ấn Yêu Tăng Nam Ba?

Hồ Lệ Lệ trả lời:

- Năm xưa tiểu yêu gặp truy sát từ Đinh Mão tinh vực trốn đi đến tinh vực chưa biết, bị lạc đường chạy ngược chạy xuôi mười mấy năm mới lầm xông vào đất phong ấn Yêu Tăng Nam Ba.

Hạ Hầu Thác trầm giọng nói:

- Lại là Đinh Mão vực!

Hạ Hầu Thác nhìn mấy vị khác thấy bọn họ đều lộ vẻ đăm chiêu.

Dù sao Hồ Lệ Lệ bị phát hiện ở Đinh Mão vực, khi đi cũng ở Đinh Mão vực, trở về vẫn là Đinh Mão vực, mối liên quan này khiến người suy nghĩ sâu xa.

Khấu Lăng Hư hỏi:

- Sau khi ngươi trốn khỏi đất phong ấn đến chỗ này mất bao lâu?

Bản thân Hồ Lệ Lệ không nhớ rõ, chỉ đành bấm đốt tính chu kỳ cơ năng thân thể mình vận chuyển, từ tiến độ già cả tính ra thời gian:

- Từ lúc trốn khỏi đất phong ấn đến bây giờ đại khái mất năm năm.

Khấu Lăng Hư nheo mắt nói:

- Khi đi mất mười mấy năm, trở về đến nay chỉ có năm năm...

Doanh Cửu Quang nói:

- Khi nàng ta đi bị lạc đường chạy ngược chạy xuôi trong trời sao, đường đi khúc chiết không có gì lạ, lúc về không chừng đã đi đường thẳng.

Mấy người lần lượt ngoái đầu nhìn Thanh Chủ.

Thanh Chủ lặng im một lúc, chậm rãi nói:

- Cách ổn thỏa nhất là chờ đến thời hạn ngàn năm, nếu không có gì ngoài ý muốn thì hai sư đồ hòa thượng kia chắc có thể trở về. Tìm ra hai sư đồ thì sẽ có tuyến đường. Nhưng không thể gửi gắm hy vọng vào một bên duy nhất, không thể cứ chờ không vậy được. Doanh Cửu Quang, Hạo Đức Phương, Khấu Lăng Hư, Quảng Lệnh Công!

Bốn người xếp thành hàng chắp tay thưa:

- Có!

Tứ Đại Thiên Vương?

Hồ Lệ Lệ quỳ dưới đất nghe mấy cái tên thì hết hồn, trước kia nàng chưa từng tưởng tượng có ngày mấy vị này cùng xuất hiện trước mặt mình.

Mắt Thanh Chủ hấp háy nói:

- Trước kia không có manh mối thì thôi, bây giờ đã có manh mối thì không thể bỏ qua dễ dàng vậy đi. Các ngươi nên biết Yêu Tăng Nam Ba tái xuất sẽ có hậu quả gì. Trẫm mệnh cho bốn người lập tức điều động năm trăm vạn người ngựa dưới trướng, trẫm sẽ điều động năm trăm vạn người từ quân cận vệ bắt đầu thả lưới từ vị trí Hồ Lệ Lệ đi Đinh Mão vực ra xung quanh, tìm cho trẫm, tìm từng bước một!

Bốn người lĩnh mệnh:

- Tuân lệnh!

Hạo Đức Phương chắp tay nói:

- Bệ hạ, hành động rầm rộ như vậy cần có cái cớ, không thì dễ gợi lên các loại phỏng đoán, dù sao việc này không tiện lộ ra ngoài.

Thanh Chủ nói:

- Cứ nói là ở hướng đó phát hiện nhiều hành tinh có thể cư trú, nhân danh khai thác khu vực mới đi.

Mọi người gật gù đồng ý.

Thanh Chủ nói với Cao Quan:

- Đưa nàng ta đi bên thế giới Cực Lạc mô tả khuôn mặt hai hòa thượng, kêu bên đó điều tra lai lịch của họ.

Cao Quan lĩnh mệnh:

- Tuân lệnh!

Thiên Nguyên tinh, Quần Anh hội quán, trong khuê phòng lầu các. Hoàng Phủ Quân Nhu nhận được tinh linh, nàng cắn môi yêu hận đan xen.

Miêu Nghị đột nhiên chủ động đưa tin liên lạc hẹn Hoàng Phủ Quân Nhu gặp nhau ngoài thành. Đối với kẻ phụ lòng này Hoàng Phủ Quân Nhu không biết nên làm gì với hắn, muốn quên mà không thể, muốn bỏ nhưng không nỡ. Hoàng Phủ Quân Nhu đang rối rắm có nên liên lạc với Miêu Nghị không, nàng cũng có chuyện tìm hắn. Không ngờ Miêu Nghị chủ động liên lạc.

Hoàng Phủ Quân Nhu ngồi trước bàn trang điểm, soi gương muốn tô son trát phấn, nhưng ngẫm nghĩ lại thôi. Hoàng Phủ Quân Nhu dịch dung hóa trang sau đó rời đi.

Hoàng Phủ Quân Nhu ra khỏi thành, đến ngọn núi cách thành thật sự, đến ngọn núi đã hẹn. Hoàng Phủ Quân Nhu đang nhìn quanh thì một bóng người nhảy ra từ lùm cây rậm rạp, người đó nhìn nàng, chính là Miêu Nghị.

Hoàng Phủ Quân Nhu tháo xuống ngụy trang trên mặt, cố ý lạnh lùng xoay người đi, hừ lạnh một tiếng:

- Ngươi và ta đã một đao cắt đứt, tại sao còn đến tìm ta?

Nói đến chuyện này thì Miêu Nghị hơi lúng túng, hắn đã quyết tâm dứt khoát không tìm nữ nhân này nữa, nhưng người tính không bằng trời tính, chẳng ngờ hắn có việc cần nhờ nàng. Miêu Nghị biết trước kia đắc tội người ta, nếu chỉ liên lạc qua tinh linh thì Hoàng Phủ Quân Nhu còn lâu mới đồng ý, nên hắn phải tự chạy đến một chuyến.

Miêu Nghị tới trước mặt Hoàng Phủ Quân Nhu, hắng giọng nói:

- Chỗ này không phải nơi nói chuyện, mình đổi chỗ đi. Ta đã đào sẵn cái hang ở sườn núi bên kia rồi.

Hoàng Phủ Quân Nhu nghiêng đầu liếc Miêu Nghị:

- Ngưu đại thống lĩnh, cô nam quả nữ đi hang động thì không thích hợp.

Miêu Nghị năn nỉ:

- Quân Nhu, trước kia nếu ta có chỗ nào làm sai thì nàng rộng lượng bỏ qua cho, coi như ta sai, ta xin lỗi nàng đây.

Miêu Nghị nói xong chắp tay vái dài.

Hoàng Phủ Quân Nhu nghiêng người né:

- Ta không nhận nỗi.

Mắt sáng liếc trái ngó phải, Hoàng Phủ Quân Nhu hỏi:

- Tiểu thiếp của ngươi đâu? Nếu bị người thấy ngươi làm hành động như thế với ta e rằng sinh ra hiểu lầm gì nữa.

Miêu Nghị nghẹn lời, hắn không biết nên nói khép nép thế nào nữa, cuối cùng kéo cánh tay Hoàng Phủ Quân Nhu lôi đi.

- Này, ngươi làm gì! Đừng lôi kéo!

Ngoài miệng Hoàng Phủ Quân Nhu quát nạt nhưng ỡm ờ theo Miêu Nghị vào hang trong sườn núi.

Diêm Tu hiện hình trên ngọn núi, quan sát bốn phía.

Trong hang núi, Miêu Nghị ôm siết Hoàng Phủ Quân Nhu, hôn môi chặn miệng nàng.

Hoàng Phủ Quân Nhu đẩy mấy cái không thoát được, thế là giang hai tay ôm chặt cổ Miêu Nghị nồng nhiệt hôn đáp trả.

Hai người khó khăn tách ra, ánh mắt Hoàng Phủ Quân Nhu ai oán nhìn Miêu Nghị.

Hoàng Phủ Quân Nhu buồn bã nói:

- Tiểu thiếp của ngươi đẹp hơn ta vậy còn đến tìm ta làm gì?

Miêu Nghị sốt ruột không rảnh lòng vòng tán tỉnh, hắn hỏi thẳng:

- Lần này ta đến vì có chuyện gì cần nàng giúp. Quân Nhu, hãy thành thật nói cho ta biết đi, Huyết Yêu ở đâu?

Hoàng Phủ Quân Nhu giật mình kêu lên:

- Giờ phút này địa vị của ngươi cao thế rồi còn muốn tìm nàng tính sổ sao? Ta nói cho ngươi biết, ngươi không thể đụng vào Huyết Yêu nữa, mới rồi bên Thiên Đình tìm đến Quần Anh hội, người trong nhà tìm ta hỏi thăm về Huyết Yêu, còn hỏi tới ngươi nữa.

Miêu Nghị kinh ngạc hỏi:

- Đang yên lành Thiên Đình hỏi thăm về một tiểu yêu làm gì? Tại sao dính dáng đến ta?

Hoàng Phủ Quân Nhu đáp:

- Đã hỏi quan hệ giữa ngươi và Huyết Yêu, ta tránh nặng tìm nhẹ kể ân oán của hai người, còn dính dáng tới Thiên Hành cung thì ta đã giấu giúp ngươi. Có một số việc không tiện nói với ngươi, tóm lại sau này bớt dính líu đến mười hành cung đi. Còn về tại sao hỏi chuyện của ngươi và Huyết Yêu thì ta cũng không rõ, ta có hỏi trong nhà nhưng không ai biết. Bên Thiên Đình đặc biệt hỏi một hòa thượng, hỏi có biết Huyết Yêu đi chung với hòa thượng không.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.