Nói đến đây là Miêu Nghị bực tức, Chiến Như Ý chủ động tìm tới cửa nhưng Bá Ước truyền tấn cảnh cáo hắn, không được giết nàng.
Chiến Như Ý ghét nhất có người lôi gia thế bối cảnh ra ví von, làm nàng chẳng khác gì phế vật.
Chiến Như Ý hừ lạnh một tiếng:
- Cũng vậy thôi, có Lục Bà Bà quan tâm, Ngưu huynh muốn kéo người đi đâu chỉ cần xin một tiếng là được, ta thì khắp nơi bị người làm khó dễ, nhiều lần đi cầu xin. Ta vừa đến đây đã nhận cấp trên cảnh cáo đừng vượt giới hạn.
Mới rồi Bá Ước đã cảnh cáo Chiến Như Ý đừng chơi quá đà.
Miêu Nghị tặc lưỡi:
- Chiến mỹ nhân so sánh hài thật, ta không muốn đến nhưng bị ép tới, Chiến mỹ nhân thì chủ động chạy tới giờ nói như thể mình chịu uất ức nhiều lắm. Nếu ở Hắc Long Ti khó chịu thì mau đi đi, bằng vào bối cảnh của Chiến mỹ nhân đi đâu chỉ cần nói một tiếng là xong, cần gì làm cho mình chịu uất ức như thế?
Chiến Như Ý cãi lại:
- Ngươi nghĩ mình là ai? Ta muốn đi đâu cần ngươi chỉ tay múa chân sao?
Miêu Nghị nói:
- Đâu dám, ta chỉ thật lòng khuyên một câu, hy vọng Chiến mỹ nhân nghe lọt vào tai.
Chiến Như Ý nói:
- Nói nghe thử.
Miêu Nghị nói:
- Đừng bướng bỉnh nữa, nàng cũng lớn rồi, nên sớm tìm nhà nào môn đăng hộ đối gả đi đi, cần gì cứ dây dưa với ta. Lo sinh con hưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2416788/chuong-2183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.