Nhưng chính là dựa vào cái đại nghĩa này, Ngưu Hữu Đức mới tới chỉ có một ngày, chân chưa từng đứng vững đã ép bọn họ đến trình độ này. Đây là chuyện ba người không ngờ tới. Bọn họ đều không nghĩ tới Miêu Nghị sẽ nhanh gọn, quyết đoán như vậy. Ngay cả tình hình cũng chưa từng thăm dò lại đột nhiên hạ thủ, hoàn toàn đánh cho bọn họ trở tay không kịp.
Hành Quảng Linh cao giọng hô to
- Ngưu Hữu Đức tàn sát hai vị phó đại thống. Nhân mã mười Ưng Kỳ dưới trướng của hai vị phó đại thống nghe tin, tất nhiên vội vàng chạy tới. Nhất định không tha cho hắn!
Miêu Nghị cao giọng quát:
- Nực cười! Mười Ưng Kỳ là nhân mã dưới trướng của bản đại thống lĩnh. Từ lúc nào đã trở thành nhân mã dưới trướng của hai tên tặc kia? Hai tên tặc kia đã chết, chẳng lẽ thống lĩnh mười Ưng Kỳ không nghe hiệu lệnh của bản đại thống lĩnh, trái lại sẽ nghe theo hiệu lệnh của ba thiên tướng các ngươi sao? Hơn nữa ba người các ngươi hiện tại cái gì cũng không phải là, đã bị cách chức!
Ngay sau đó Miêu Nghị lại vung thương hoàn chỉ về phái nhân mã trung quân.
- Các ngươi còn do dự cái gì? Chẳng lẽ muốn đợi đến khi huynh đệ mười Ưng Kỳ tới, sau đó để bản đại thống lĩnh đề bạt các chức vụ còn thiếu trong mười Ưng Kỳ trung quân hay sao? Các ngươi tốt nhất nên suy nghĩ cho rõ. Lúc này không quay đầu lại, sau này sẽ không có cơ hội quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2416713/chuong-2146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.