- Ah...
Phùng mụ mụ hét thảm bay ra xa, sau khi rơi xuống đất liền phun máu tươi.
Từ Đường Nhiên quát:
- Cho mặt không biết xấu hổ, dám vô lễ gào thét với đại thống lĩnh, kéo ra ngoài trảm cho ta!
Đám con hát Quan Nhã Lâu sợ hãi sắc mặt tái nhợt. Vài tên thiên binh thiên tướng phóng tới, cầm đao thương kéo Phùng mụ mụra ngoài.
Suýt nữa Phùng mụ mụ sợ hãi hồn phi phách tán, hoảng sợ thét to:
- Chuộc! Đại thống lĩnh, ta sai rồi, chuộc thân, ta đáp ứng cho Phi Hồng chuộc thân, đại thống lĩnh tha mạng ah!
- Được rồi, không cần so đo với nàng.
Miêu Nghị đi tới cầu thang và nói một câu. Mang theo Phi Hồng bay lên không trung.
Phùng mụ mụ bị ném xuống đất, Diêm Tu xoay tay ném một cái vòng tay trữ vật tới trước mặt Phùng mụ mụ. Quay người cùng Dương Khánh bay ra ngoài.
Khách mời lục tục giải tán, sắc mặt Vân Tri Thu trong đám người vô cùng khó coi.
Trong lầu các. Phùng mụ mụ cầm vòng tay trữ vật gào khóc thảm thiết, khóc tê tâm liệt phế, mặc người lôi kéo cũng không chịu đứng lên.
- Ai nha! Phùng tỷ tỷ, đám nha đầu sớm muộn gì cũng có ngày hôm nay, đây không phải chuyện sớm muộn sao, không cần thương tâm.
Từ mụ mụ ngồi xổm bên cạnh an ủi vài câu.
- Đúng vậy đúng vậy! Nên nghĩ thoáng một chút.
Đám lão bản nương của các đoàn kịch khác an ủi.
- Cút! Đều cút cho ta!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2416630/chuong-2105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.