Bích Nguyệt phu nhân: biết rõ... Đúng rồi, ngươi cũng không vội, ta không muốn rời khỏi Đông Hoa tổng trấn phủ.
Thiên Nguyên Hầu: có ý tứ gì?
Bích Nguyệt phu nhân: ngươi nhét ta vào Thiên Nguyên tinh bao nhiêu năm, là tảng đá cũng có chút tình cảm. Sau khi trở về ta suy nghĩ lại, ta cũng không phải thăng quan nở mày nở mặt rời đi, có cần thiêt vì hai tên đau đầu mà chuyển ra khỏi nhà của mình hay không? Nếu ta thật rời đi, đến lúc đó người nào không biết ta bị thủ hạ dưới tay dọa chạy, ngươi bảo ta làm sao gặp người?
Thiên Nguyên Hầu: đó là cách nhìn của phu nhân, ta cảnh cáo ngươi, hiện tại ngươi không đi, về sau muốn điều động không dễ dàng như vậy, đến lúc đó bị Chiến Như Ý và Hạ Hầu Long Thành giày vò đau đầu đừng tìm ta càu nhàu.
Bích Nguyệt phu nhân: trước kia thật có lo lắng, hiện tại không lo lắng.
Thiên Nguyên Hầu lại hỏi: có ý tứ gì?
Bích Nguyệt phu nhân: Ngưu Hữu Đức đối nghịch với đám người Chiến Như Ý, ngươi không biết ta chơi cân đối rất tốt sao? Suy nghĩ theo phương diện khác, thủ hạ có Chiến Như Ý và Hạ Hầu Long Thành, cho dù thế lực địa phương hay hệ thống thiên nhai, muốn làm chuyện gì vẫn thuận tiện.
Thiên Nguyên Hầu: đầu óc của ngươi còn muốn chơi cân đối, ngươi được hay không được? Đừng làm việc ngu xuẩn, việc đổi địa phương thế nào?
Bích Nguyệt phu nhân tức giận: ngươi mắng ai ngu xuẩn? Chuyện của Ngưu Hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2416566/chuong-2074.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.