Nàng ăn mặc không khác gì lúc trước, nàng thích nhất là váy dài màu xanh, lúc này không dám lộ nửa ngực mê người trước mặt người khác, ngay cả vết lõm ngay trước ngực cũng bị che kín, tuy che dấu nhưng nàng như quả đào mật chín mọng mê người.
Sau khi đi ra ngoài xem xét, nhìn thấy mái đình tứ giác trên bờ biển có một người ngồi trên lan can mặt nhìn biển cả cầm một cây tiêu thổi, chính là Hải Uyên Khách.
Bích Nguyệt giật mình ngẩy ngơ, sau hôn sự ngày hôm qua Hải Uyên Khách liền khôi phục trang phục trước sau như một, hắn vẫn mang đao và mũ rộng vành như trước.
Nhìn người trong đình viện, nội tâm của nàng sinh ra một ít cảm khái, tránh nghĩ tới Thiên Nguyên Hầu, nàng không biết sau khi Thiên Nguyên Hầu biết rõ chuyện này sẽ có phản ứng gì, lúc trước vừa vào địa ngục Thiên Nguyên Hầu đã nói cho nàng biết không ít chuyện.
Vài ngày qua, nên xảy ra cái gì liền xảy ra cái gì, chuyện không nên xảy ra cũng xảy ra, Bích Nguyệt cũng bình tĩnh sau trạng thái hỗn loạn, cũng tiếp nhận sự thật này.
Một người đối mặt tử vong đều muốn sống, mà nàng sống rất tốt cho nên không muốn chết.
Lúc còn ở bên ngoài Thiên Nguyên Hầu quyền cao chức trọng, bên người không thiếu nữ nhân, hai người trường kỳ tách riêng, nội tâm Bích Nguyệt hiểu rõ nhưng nàng không dám vạch mặt, Thiên Nguyên Hầu cũng là chỗ dựa cho nàng vinh hoa phú quý.
Tái giá với vị trước mặt, mấy ngày qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2416521/chuong-2052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.