Mấy ngày sau, sau khi làm một ít sắp xếp, Kim Mạn và Thạch Vân Biên xuất hiện trước mặt Miêu Nghị. Cái bánh từ trên trời rớt xuống to như vậy khiến cho Miêu Nghị kinh hãi kêu lớn một tiếng, nhịn không được ngạc nhiên, quả thực còn cho là mình đang nghe nhầm.
Miêu Nghị há hốc miệng, sững sờ chỉ vào mũi mình, hai mắt khó có thể tin nổi nhìn chằm chằm vào đôi nam nữ trước mắt.
- Ngươi không nghe nhầm đâu.
Kim Mạn gật đầu xác nhận.
Miêu Nghị chỉ vào mũi mình tiếp tục hỏi:
- Tân Vô lượng thánh chủ của một giới, để cho ta làm?
Kim Mạn lần nữa gật đầu:
- Vâng.
Miêu Nghị tiếp tục há mồm trong chốc lát, sững sờ hỏi:
- Vì sao?
Kim Mạn nói:
- Đầu tiên trong tay ngươi nắm giữ đại pháp tu hành của Nhất nhiệm Thánh chủ. Là truyền nhân tu hành công pháp của thánh chủ. Đương nhiên muốn tiếp nhận vị trí thánh chủ thì tiếp đó phải cứu ta thoát khốn, khi đó ta mới báo đáp ân cứu mạng của ngươi.
Trong lòng Miêu Nghị hoài nghi, ánh mắt hoài nghi không ngừng xem xét trên thân hai người, thử hỏi:
- Cũng chỉ có thế thôi sao?
Kim Mạn nói:
- Chẳng lẽ là truyền nhân của Thánh chủ và ân nhân cứu mạng, hai lý do này còn chưa đủ hay sao?
Đủ cái gì mà đủ? Tuy rằng chợt nghe qua thì cũng có thể có chuyện như vậy. Thế nhưng nghĩ lại không khỏi quá gượng ép một chút. Miêu Nghị đánh chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2416293/chuong-1941.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.