Tuyết Linh Lung đỏ mặt nói:
- Ta chỉ là con hát, sao Ngưu đại thống lĩnh vừa mắt ta được. Khi hắn trở về sẽ danh dương thiên hạ, cưới con hát sẽ khiến người cười chê.
Thấy Tuyết Linh Lung không từ chối rõ ràng có hảo cảm với Ngưu Hữu Đức, ít nhất ấn tượng không xấu, nàng không bài xích gả cho hắn.
Mắt Từ ma ma sáng rực cười tủm tỉm nói:
- Vậy thì chưa chắc. Ngưu Hữu Đức thậm chí không chê Lão Bản Nương của Vân Dung quán đã có chồng thì sao để ý xuất thân của ngươi được. Huống chi về nhan sắc thì ngươi không thua gì Lão Bản Nương của Vân Dung quán, thân thể còn trong trắng, chỉ dựa vào điểm này đã mạnh hơn Vân Tri Thu gấp trăm ngàn lần. Linh Lung, miễn ngươi đồng ý việc này thì vì ngươi có chốn về tốt đẹp, ma ma sẽ cố gắng thử một lần. Nếu ta không đủ sức nặng thì mời Hoàng Phủ Quân Nhu ra mặt làm mai, tóm lại tìm cách đốc thúc giúp ngươi chịu không?
Tuyết Linh Lung xấu hổ nói:
- Ma ma nói đùa, Ngưu đại thống lĩnh không thể nào vừa ý ta được, bằng quyền thế của hắn muốn có nữ nhân nào chẳng được.
Tuyết Linh Lung nói xong xoay người đi.
Từ ma ma chộp cổ tay nàng giữ lại:
- Linh Lung, không thể để mất thời cơ, mất rồi là không có lại được. Ma ma xoay vần trong vòng quyền quý nhiều năm, hãy tin tưởng ánh mắt của ma ma. Dù thành tích sát hạch của hắn lần này không hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2416234/chuong-1909.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.