Hồ Ngọc Nguyên lắc đầu nói:
- Hội trưởng nói sai, sát hạch Địa Ngục chỉ mới bắt đầu, trừ phi hắn cậy mạnh cứng rắn giành được thứ hạng tốt mới hòng giữ được vị trí đại thống lĩnh Thiên Nhai. Nhưng Địa Ngục là nơi có thể cậy mạnh sao? Tuy không biết Ngưu Hữu Đức làm sao khiến trăm vạn đại quân kiêng kỵ nhưng Địa Ngục không phải nơi cậy mạnh, hắn càng cậy mạnh thì chết càng nhanh. Nên ta càng hy vọng Ngưu Hữu Đức cậy mạnh hơn, nếu hắn chỉ trốn trong Địa Ngục để giữ mệnh, không lấy được thành tích tốt thì sao giữ được vị trí đại thống lĩnh Thiên Nhai? Nếu hắn không giữ được địa vị quyền thế trong tay thì còn sống trở về chỉ có con đường chết, sợ gì không có cơ hội diệt hắn? Huống chi sát hạch trăm năm vừa bắt đầu, ngày còn dài, mọi người cần gì tự hù mình?
- Đúng vậy!
- Đúng rồi!
Mọi người nghe xong đều gật gù đồng ý, tâm tình thả lỏng. Hoàng Phủ Quân Nhu, Ngọc Hư Chân Nhân thì lòng nặng trĩu. Đặc biệt là Hoàng Phủ Quân Nhu, nếu không bị thân phận bối cảnh hạn chế thì nàng rất muốn giết đám khốn kiếp đang ngồi.
Chu Nhiên dặn dò mọi người:
- Tuy nói vậy nhưng mọi người hãy cố gắng thông qua quan hệ của mình liên lạc với nhân viên trong sát hạch Địa Ngục, cố gắng chú ý tình hình của tên kia. Lỡ hắn thật sự sống sót trở về thì chúng ta cũng sớm chuẩn bị tâm lý.
Mọi người lục tục đồng ý, bàn việc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2416230/chuong-1907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.