Thấy kế bị xuyên thấu, Tàng Lôi bỏ lại một câu:
- Ta không được!
Sau đó Tàng Lôi chạy trốn sang bên Vân Ngạo Thiên, Mục Phàm Quân.
Tư Đồ Tiếu lập tức điều khiển quỷ hỏa xanh lè nương thân thể cao lớn của quái đầu bò yểm hộ hợp sức với Cơ Hoan chống đỡ, vừa đánh vừa lui.
Chu Thiên Ti phát cuồng, hai người miễn cưỡng chống đỡ.
Vân Ngạo Thiên giơ đao lơ lửng, ngoái đầu hỏi:
- Bọn họ ngăn không được, nàng sao rồi?
Mặt Mục Phàm Quân đã hơi hồng hào, nàng mở mắt ra, tóc tai bù xù gật đầu, hỏi:
- Ngươi định làm gì?
Vân Ngạo Thiên cầm đao giang hai tay ra, mắt đỏ ngầu trầm giọng quát:
- Ma Hành Thiên Hạ!
Trong phút chốc ma khí đen đặc lượn lờ quanh thân Vân Ngạo Thiên, nhanh chóng ngưng tụ thành hai hình cầu to cỡ bàn tay, đen nhánh sau lưng lão. Vân Ngạo Thiên vung hai vai, hai quả cầu đen như phá kén trọng sinh bắn ra hai cái cánh dài cỡ trượng như cánh dơi, mỏng như cánh ve, đen như mực.
Biểu tình Mục Phàm Quân giật mình nhìn.
Tàng Lôi lao tới kêu lên:
- Đại ma đầu, ngươi làm sao vậy? Sao trước kia chưa từng thấy ngươi thi triển?
Vân Ngạo Thiên phớt lờ Tàng Lôi, mang theo hai cánh xoay người lại vươn tay hướng Mục Phàm Quân.
Mục Phàm Quân hơi giật mình rồi lao tới nắm tay Vân Ngạo Thiên.
Vù vù vù vù vù!
Đôi cánh dơi to vỗ đập bắn ra như mũi tên rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2416081/chuong-1837.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.