Quan trọng là Tư Đồ Tiếu không thích nghe mấy lời này.
Cơ Hoan sắp xếp suy nghĩ, tiếp tục bảo:
- Từ lúc nghe nha đầu nhà ta nói Miêu Nghị hốt được một mớ thì ta bắt đầu chú ý theo dõi mấy đại thống lĩnh Thiên Nhai. Làm trò vặt không có gì hay, đã làm thì phải chơi vố lớn. Công phu không phụ người vất vả, ta thật sự tìm được cơ hội. Các ngươi đoán xem trong một lần đánh cướp ta đụng phải ai?
Tư Đồ Tiếu khinh thường nói:
- Ngươi nghĩ chúng ta là heo sao? Còn phải đoán? Lý Đông Mạc gì đó mà ngươi nói đúng không?
- Sai!
Cơ Hoan vỗ đùi cái bốp phủ định suy đoán của gã, cười to bảo:
- Không phải Lý Đông Mạc, là người chúng ta đều quen nên mới kêu đoán.
Tư Đồ Tiếu nghẹn lời, gã đã tự nhận làm quen.
Bốn thánh nhìn nhau.
Tàng Lôi nói:
- A di đà phật, vậy thì không có người khác. Tại đây chúng ta làm gì có người quen, trừ người bên Miêu Nghị ra không có người khác.
Cơ Hoan xua tay:
- Sai!
Cơ Hoan trêu chọc mấy người:
- Không phải người bên Miêu Nghị, là năm người quen cũ của chúng ta, lúc chúng ta gặp hắn không biết tổ tông Miêu Nghị ở đâu. Chúng ta có ngày hôm nay liên quan rất lớn đến người đó, mọi người phỏng đoán thử.
Bốn người nhìn nhau, hoang mang nghi ngờ. Là người quen cũ của họ nhưng không phải người bên Miêu Nghị, bọn họ được như ngày nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2416068/chuong-1830.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.