Miêu Nghị không chơi nữa, khai thật:
- Kết Đan thất phẩm.
- Cái gì?
Vân Tri Thu thả tay ra ngay, xoa lỗ tai cho hắn, vòng ra trước mặt hắn, mắt sáng long lanh thúc giục:
- Mau lấy ra cho ta xem!
Thiên Nhi, Tuyết Nhi cũng hết hồn, trước không nói đến giá trị của nó, Kết Đan thất phẩm là thứ tru sát tu sĩ cảnh giới Hiển Thánh mới được.
Miêu Nghị ngoắc tay ra hiệu Vân Tri Thu kè lỗ tai lại, thì thầm bên tai nàng.
Thiên Nhi, Tuyết Nhi nghe được một, hai câu che miệng cười.
Cơ mặt Vân Tri Thu cứng ngắc, đạp chân hắn một cái, trừng mắt nói:
- Thứ không biết xấu hổ, lưu manh! Đừng tìm ta, ta không biết!
Vân Tri Thu chỉ hai nữ nhân đang lén cười:
- Tìm hai người đó đi, hai anh đầu này từ nhỏ được dạy dỗ, biết nhiều trò.
- Cái đó khác.
Miêu Nghị đứng lên, cười xấu xa nói:
- Hay là nàng học hỏi hai người bọn họ thử xem?
- Chết đi!
Vân Tri Thu quê quá hóa giận đỏ mặt nói:
- Ngươi có lấy ra không? Không lấy thì đừng trách ta trở mặt, thích rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt phải không?
Miêu Nghị bất đắc dĩ lật tay đưa Kết Đan thất phẩm ra.
Vân Tri Thu cầm Kết Đan thất phẩm mông lung ánh sáng chói mắt, lật qua lật lại ngắm, mắt nàng sáng rực chép miệng tấm tắc.
Vân Tri Thu đưa cho hai nữ nhân:
- Cùng nhìn đi, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2416045/chuong-1819.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.