Hôm sau trời chưa sáng Miêu Nghị đẩy tứ chi quấn chặt người mình như bạch tuộc, đẩy thân ngọc sang bên, hắn bò dậy loạt soạt mặc đồ.
Hoàng Phủ Quân Nhu dụi mắt ngồi dậy, nửa thân thể khiến người ta xịt máu mũi lộ ra ngoài chăn, nàng hỏi:
- Trời còn chưa sáng mà ngươi đi đâu?
Miêu Nghị thuận miệng nói, ngồi cạnh giường mặc giày vào:
- Không đi đâu.
Hoàng Phủ Quân Nhu không tin, nhanh chóng mặc áo vào, ngồi trước bàn trang điểm cột tóc đẹp, nghiêng mặt qua lại soi gương. Nàng phát hiện qua hai đêm mưa móc thì màu da, sắc mặt đẹp hơn nhiều, cảm thấy quả nhiên bên cạnh nữ nhân phải có nam nhân mới tốt.
Trong gương phản chiếu Miêu Nghị mặc đồ xong từ sau lưng ôm Hoàng Phủ Quân Nhu, hôn vành tai và cổ nàng.
Hoàng Phủ Quân Nhu cười khúc khích hỏi:
- Lại có tinh thần rồi? Vậy thì tốt, lát nữa đừng la không được...
Hoàng Phủ Quân Nhu chợt ngừng lời, biểu tình kinh khủng vì Miêu Nghị đột nhiên ra tay ngay khi nàng chưa chuẩn bị, phong tu vi của nàng lại. Đây là điều Hoàng Phủ Quân Nhu nằm mơ cũng không ngờ. Tối qua hai người còn mây mưa như keo như sơn, ai ngờ vừa quay đầu Miêu Nghị đã làm chuyện như vậy với nàng.
Miêu Nghị buông tay lùi lại.
Hoàng Phủ Quân Nhu đứng bật dậy, xoay người nhìn Miêu Nghị, giật mình chất vấn:
- Ngươi muốn làm gì?
Miêu Nghị cười nói:
- Cho nàng nghỉ ngơi thêm chút.
Hoàng Phủ Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2416025/chuong-1808.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.