Nghe xong, Miêu Nghị hiểu rõ, biết rõ nàng đã nghe được tiếng gió. hắn cúi đầu tự mình ngâng nàng dậy:
- Đương nhiên ta biết rõ giữa nàng và Phong Bắc Trần không có chuyện gì. Đó là do Phong Bắc Trần cố ý chọc giận ta nên nói lung tung. Kỳ thực bên ta đang âm thầm nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Phong Bắc Trần. Ngay cả phu nhân Phong Bắc Trần cũng là người của chúng ta, hắn làm gì hay không ta là người hiểu rõ nhất. Tự nhiên tin tưởng nàng trong sạch. Nếu không tin nàng, ta đã từ nàng rồi.
Kỳ thực đây là lời nói trấn an. Phong Bắc Trần bắt lấy Tần Vi Vi đào tẩu, sao hắn lại không nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Phong Bắc Trần chứ? Nói khó nghe một chút, Tần Tịch tự nhiên đứng bên nữ nhi mình. Miệng đương nhiên nói ra lời bảo hộ cho nữ nhi mình. Nói chưa hẳn hắn có thể tin, nhưng mà nói cho cùng Miêu Nghị còn tín nhiệm Tần Vi Vi, thực sự nếu có điều gì không đúng thì Tần Vi Vi đã sớm có phản ứng dị thường rồi.
Nghe xong Miêu Nghị một mực giám thị Phong Bắc Trần, được biết Miêu Nghị hiểu mình như vậy nàng còn cầu gì nữa? Người khác nghĩ thế nào nàng không quan tâm, nhưng mà Miêu Nghị làm như vậy khiến cho nàng rất là vui vẻ. Tảng đá lớn đè nặng trong lòng nàng biến mất. Nếu không thực sự cho dù nàng có nhảy xuống biển cũng không thể rửa sạch hết thanh danh. Trong lúc nhất thời từ bi ai tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2415925/chuong-1758.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.