Nhắc nhở như vậy là ý muốn nói Vân Tri Thu không nên quên nhà mẹ đẻ, nếu không hắn rất có thể sẽ không khách khí.
Miêu Nghị vươn tay kéo Vân Tri Thu ra sau lưng, cười lạnh nói:
- Vân Ngạo Thiên, trước tiên không nói ngươi có thể giết được chúng ta hay không. Nói không dễ nghe một chút, ta rời khỏi Thiên Đình tới nơi này cũng là vì chuẩn bị một chút việc. Một khi ta quá hạn không về, bên Thiên đình sẽ lập tức truy ra. Sẽ theo đầu mối ta để lại mà tra ra tới đây. Một khi người Thiên đình tới đây, các ngươi trong mắt bọn họ chỉ là con sâu cái kiến. Diệt các ngươi chỉ sợ ngay cả nháy mắt một chút cũng không cần. Muốn công pháp tầng sau sao? Tự mình đi Đại thế giới tìm đi. Đừng có đánh chủ ý lên nguồi chúng ta. Các ngươi không chơi nổi đâu.
Mục Phàm Quân lên tiếng:
- Lão ma đầu, đoạt đồ của tôn nữ mà cũng được coi là bổn sự sao?
- Vân Ngạo Thiên, trước tiên nên làm rõ chuyện Đại thế giới.
Tư Đồ Tiếu âm hiểm nói một tiếng.
- Thiện tai, thiện tai.
- Đúng vậy.
Tàng Lôi và Cơ Hoan đồng thời cho thấy thái độ. Bốn người bọn họ hiển nhiên không muốn để cho Vân Ngạo Thiên nhanh chóng đoạt được công pháp tầng sau như vậy.
- Hừ.
Vân Ngạo Thiên hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Miêu Nghị:
- Thành giao. Nhưng mà phải chờ người của ta đi tới Đại thế giới xác nhận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-thien/2415918/chuong-1754.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.